tập làm văn Phân tích chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu bao gồm Dàn ý Phân tích bài Chiếc thuyền và những bài văn mẫu chọn lọc.
Dàn ý – Phân tích chiếc thuyền ngoài xa
Mở bài – Phân tích cảnh chiếc thuyền ngoài xa
Bạn đang xem: phân tích tác phẩm chiếc thuyền ngoài xa
Nguyễn Minh Châu (1930-1989) là nhà văn mặc áo lính, người tiên phong mở đường cho công cuộc đổi mới văn học Việt Nam hiện đại.
– Một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông về thời kỳ sau 1975 là truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa
- Nêu vấn đề cần nghị luận
Thân bài – Phân tích chiếc thuyền ngoài xa
Một. Tổng quan câu chuyện:
– Chiếc thuyền ngoài xa (1983) rút từ tập truyện ngắn cùng tên (in 1987). Đây là một trong những truyện ngắn xuất sắc của Nguyễn Minh Châu với phong cách tự sự - triết lý của nhà văn.
-Bằng ngôn ngữ giản dị, đời thường, câu chuyện kể lại chuyến đi thực tế của một nhiếp ảnh gia và những suy ngẫm sâu sắc của anh về nghệ thuật - cuộc sống.
b. Cảm nhận ý nghĩa biểu tượng của hình ảnh chiếc thuyền ngoài xa và cảnh bạo tàn trong gia đình hàng chài:
– Hình ảnh “Chiếc thuyền ngoài xa” được nhà văn khắc họa rất ấn tượng: “Mũi thuyền in một đường nét mơ hồ trên nền trời sương trắng đục pha chút hồng do nắng chiếu vào. Vài bóng người lớn và trẻ em ngồi im như tượng trên mái nhà hình khum, quay mặt ra bờ biển. Hình ảnh ấy mang một vẻ đẹp “thật giản dị mà vẹn toàn” - vẻ đẹp của “một bức tranh thủy mặc của người họa sĩ xưa”. Tất cả vẻ đẹp đó đã được nhiếp ảnh gia của chúng tôi ghi lại trong một bức ảnh “được treo ở nhiều nơi, đặc biệt là trong giới sành nghệ thuật”.
– Hình ảnh “Chiếc thuyền ngoài xa” giờ đây đã biến thành một tác phẩm nghệ thuật để mọi người ngắm nhìn, chiêm ngưỡng với tất cả vẻ đẹp về màu sắc, đường nét, bố cục… và thưởng thức bức ảnh đó. , người sành nghệ thuật có thể có cảm giác “bối rối”, cảm giác “trái tim như có gì đó bóp nghẹt” và “khám phá chân lý của sự hoàn hảo, khám phá khoảnh khắc thanh khiết của tâm hồn”… như cảm giác mà “tôi” đã từng có .
– Cảnh bạo lực gia đình: Chính những con người, những mảnh đời, những số phận đầy éo le, nghịch lý đã, đang và sẽ tiếp tục sống trên con thuyền đó. Một người vợ nhẫn nhịn sẵn sàng chịu đựng những trận đòn roi “nhẹ ba ngày, nặng năm ngày” của chồng, chỉ vì con thuyền ấy, gia đình đó (hơn mười người) cần anh chèo chống; Người con trai thương mẹ đến mức có ý định giết cha... Sự thật nội tâm đó chỉ được người chụp nhận ra khi “thuyền đâm thẳng vào mình”, tức là ở một khoảng cách gần, rất gần. !
– Ý nghĩa đối lập giữa chiếc thuyền ngoài xa và cảnh bạo hành gia đình: Với chi tiết này, câu chuyện dường như đã mở ra hai hình ảnh, hai thế giới khác nhau: Chiếc thuyền – chiếc thuyền – ngoài – xa mang vẻ đẹp. Hoàn hảo cho một bức ảnh, con thuyền, khi đến gần, phá vỡ thực tế cay đắng của số phận con người.
– Hình ảnh “Chiếc thuyền ngoài xa” thực sự là một ẩn dụ nghệ thuật của nhà văn Nguyễn Minh Châu. Giải mã hình ảnh ẩn dụ ấy, người đọc sẽ nhận ra một thông điệp mà nhà văn gửi gắm, rằng cuộc sống vốn dĩ là nơi sinh ra cái đẹp của nghệ thuật, nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng là nghệ thuật. Người ta cần một khoảng cách để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nghệ thuật, nhưng muốn khám phá những bí ẩn của thân phận con người và cuộc đời thì phải tiếp cận cuộc đời, đi vào bên trong cuộc đời và sống cuộc đời mình. cùng một cuộc sống.
* Về nghệ thuật:
– Ngôn ngữ người kể chuyện: Thể hiện qua nhân vật Phùng, hóa thân của tác giả. Việc chọn người kể như vậy đã tạo ra điểm nhìn trần thuật sắc bén, nâng cao khả năng khám phá đời sống, lời trần thuật trở nên khách quan, chân thực, thuyết phục.
-Tình huống truyện: tình huống nhận thức
c. Liên hệ sự tương phản của cảnh phố nghèo với chuyến tàu đêm trong truyện Hai đứa trẻ (Thạch Lam) để nhận xét về sự gặp gỡ của giá trị hiện thực từ các biểu tượng nghệ thuật trên.
– Về hình ảnh phố huyện nghèo: Bao trùm truyện là cuộc sống tồi tàn, hoang vắng của một phố huyện nghèo. Số phận của những kiếp người nghèo khổ trong bóng tối từ từ hiện ra trước mắt. Ban ngày, chị Tí mò cua bắt ốc. Tối đến, bà chuẩn bị quầy chè tươi và thắp ngọn đèn dầu leo lét. Tô bún bác Siêu thơm, nhưng tiếc là đắt quá, quá nhiều tiền ở phố huyện nhỏ bé này mà có lẽ Liên và An chẳng bao giờ dám nghĩ tới. Cuộc sống lặp đi lặp lại đơn điệu, nhàm chán nhưng họ vẫn nghĩ và mong đợi như mọi ngày nên bao người trong bóng tối đang mong chờ một điều gì đó tươi sáng cho cuộc sống nghèo khó hàng ngày của họ. Giấc mơ càng mơ hồ thì tình cảm của họ càng đáng thương vì không biết số phận của mình sẽ ra sao. Nhìn cuộc sống quanh quẩn, Liên không khỏi ngao ngán
– Về hình ảnh chuyến tàu đêm:
+ Con tàu mang đến một thế giới khác: Nó như con thoi ánh sáng xuyên qua màn đêm thành phố, mang đến thành phố thứ ánh sáng kỳ lạ, rực rỡ, lấn át ánh sáng mờ ảo, yếu ớt của phố huyện. Tiếng còi tàu, tiếng bánh xe rít trên đường ray và tiếng hành khách ồn ào át đi cả con phố huyện buồn tẻ, đơn điệu. Đó là thói quen, niềm vui, sự chờ đợi, trở thành nhu cầu thiết yếu như cơm ăn, nước uống cho đời sống tinh thần của người dân huyện nhà;
+ Đối với hai đứa trẻ, đợi tàu là đợi những ước mơ. Với Liên, trong ký ức và hiện tại, “Hà Nội đã xa. Hà Nội rực rỡ và tươi vui. Con tàu như đưa một chút thế giới khác đi qua.” Thế giới ấy hoàn toàn khác với cuộc sống của Liên, của những người dân nghèo nơi phố huyện khắc hẳn với ánh sáng ngọn đèn của chị Tí và ánh lửa của bác Siêu.
+ Ngòi bút của Thạch Lam tả ít mà nhiều, nhỏ mà nhẹ, làm người đọc cảm động trước những số phận, những cảnh đời ít nhiều buồn bã, âm thầm, lặng lẽ và đầy bóng tối. Có một ước mơ nhỏ bé, giản đơn trước những gì đã thuộc về quá khứ và hướng đến tương lai.
c. Nhận xét về sự gặp gỡ của giá trị hiện thực từ các biểu tượng nghệ thuật:
– Hình ảnh chuyến tàu đêm trong truyện Hai đứa trẻ và biểu tượng Chiếc thuyền ngoài xa là những hình ảnh có thật trong cuộc sống. Hình ảnh đó đã được nhà văn chọn lọc đưa vào tác phẩm với nhiều ý nghĩa sâu sắc. Chúng gặp nhau ở sự phản ánh hiện thực cuộc sống. Đối với Thạch Lam, hiện thực ấy là một phố huyện nghèo nàn, buồn tẻ và đơn điệu, cùng với cuộc sống của cả một lớp người, sống không chút hy vọng vào ngày mai dù chỉ là một thoáng ồn ào. , sự sang trọng của người khác.
– Khi đoàn tàu đã xa, phố huyện “chỉ còn bóng đêm, tiếng trống canh gác và tiếng chó cắn”, chỉ còn “chúa con ngủ đã sáng”, và “cái hình ảnh thế giới quanh ta”. , mờ trong mắt Liên". Đối với Nguyễn Minh Châu, hiện thực đó là cuộc sống bấp bênh, khốn khổ làm nảy sinh bạo lực gia đình của người dân chài. Hình ảnh người phụ nữ bước ra từ bức ảnh sau mỗi lần nhân vật Phùng nhìn lâu hơn là biểu tượng của cuộc sống khốn khổ của con người thời hậu chiến mà nhà văn có trách nhiệm phát hiện và phản ánh với cái nhìn đa chiều.
Sự gặp gỡ trong giá trị hiện thực từ các biểu tượng nghệ thuật của hai nhà văn ở hai giai đoạn lịch sử khác nhau đã làm sáng tỏ một trong những quy luật của văn học, đó là văn học gắn liền với hiện thực. Đồng thời, người viết muốn người đọc lưu ý rằng cần phải có cái nhìn đa chiều, phổ quát thì mới có thể cảm nhận hết được những chông gai, phức tạp của cuộc đời này, đúng như Nguyễn Minh Châu đã nói “con người vốn đa đoan”. nhiều mặt, cuộc sống là nhiều mặt".
Kết bài – Phân tích chiếc thuyền ngoài xa
Kết luận về nội dung và nghệ thuật của hai hình ảnh đa nghĩa trong hai truyện. Cảm nhận cá nhân về giá trị hiện thực của văn học.
Bài văn mẫu – Phân tích chiếc thuyền ngoài xa
Phân tích tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa – Bài 1
Nhà văn Nguyễn Minh Châu sinh năm 1930, quê ở xã Quỳnh Hải, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An. Ông nhập ngũ năm 1950, chiến đấu trong vùng địch hậu đồng bằng Bắc Bộ, rồi vào chiến trường Quảng Trị, Thừa Thiên. Nguyễn Minh Châu là cây bút tiêu biểu của văn học Việt Nam thời chống Mỹ, đồng thời cũng là cây bút xuất sắc mở đường cho văn học đổi mới sau 1975. Ở giai đoạn trước, ông là cây bút có khuynh hướng lãng mạn, sử thi. Giai đoạn sau, ngòi bút của ông chuyển sang đề tài thế sự, quan tâm đến cuộc sống đời thường của con người với những vấn đề về đạo đức, triết lý sống. Tập truyện ngắn Những khung trời khác nhau (1970), tiểu thuyết Dấu chân người lính (1972) với hình tượng trung tâm là những người lính đánh giặc Mỹ, giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước đã khẳng định được tài năng và tên tuổi của Nguyễn Minh Châu trong văn học hiện đại. Ông cũng là nhà văn đi đầu trong công cuộc đổi mới văn học với sự quan tâm đặc biệt đến nhân phẩm, đạo đức, quan niệm sống của một con người trong cuộc sống đời thường. Điều đó được thể hiện qua các tác phẩm như tiểu thuyết Miền cháy (1977), Lửa từ những ngôi nhà (1977) và các truyện ngắn như Người đàn bà trên chuyến tàu tốc hành, Bến quê, Khách trong nước, Bức tranh. Năm 2000, Nguyễn Minh Châu được Nhà nước truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật.
Chiếc Thuyền Ngoài, sáng tác năm 1983, là truyện ngắn hay nhất của ông ở giai đoạn sau này; Nội dung kể về chuyến đi thực tế của một nhiếp ảnh gia, qua đó thể hiện cái nhìn của tác giả về hiện thực cuộc sống, cái nhìn thấu hiểu, thấm đượm tình thương và sự trăn trở, day dứt về thân phận của mình. nhân loại. Tác giả chia sẻ trong truyện ngắn này những suy ngẫm sâu sắc của mình về nghệ thuật. Nghệ thuật chân chính phải luôn gắn liền với cuộc sống. Người nghệ sĩ không thể nhìn đời một cách hời hợt, giản đơn mà cần nhìn đời, nhìn người bằng cái nhìn tỉnh táo, sáng suốt của lý trí kết hợp với những rung động chân thành của trái tim nhân ái.
Tác giả đã thể hiện những phẩm chất tốt đẹp của con người lao động trong cuộc sống gian khổ và hành trình đi tìm hạnh phúc. Những “hồn ngọc” không xuất hiện trong khói lửa chiến tranh mà ẩn nấp giữa sóng gió đời thường.
Khi nói đến nghệ thuật viết truyện ngắn, người ta thường nói đến ba yếu tố: Nhân vật, giọng điệu trần thuật và tình huống truyện. Trong đó, việc xây dựng tình huống truyện độc đáo đóng vai trò then chốt, quyết định sự thành công của tác phẩm. Có ba loại tình huống phổ biến trong truyện ngắn: tình huống hành động, tình huống tâm trạng và tình huống nhận thức. Nếu tình huống hành động chủ yếu nhằm vào hành động mang tính bước ngoặt của nhân vật, tình huống tâm trạng chủ yếu khám phá diễn biến tình cảm, cảm xúc của nhân vật thì tình huống nhận thức chủ yếu giải thích khoảnh khắc “cảm giác”. hiểu" sự thật của nhân vật. Chiếc thuyền ngoài xa được đánh giá là một tác phẩm xuất sắc bởi tác giả đã xây dựng một tình huống truyện vô cùng độc đáo. Đó là tình huống nhận thức, khám phá về cuộc đời và nghệ thuật của hai nhân vật Dậu và Phùng.
Xem thêm: công dân thực hiện quyền sáng tạo trong trường hợp nào sau đây
Tình huống bất ngờ trong truyện đã làm thay đổi nhận thức của hai người trước những nghịch lý của cuộc đời. Trong khi thiên nhiên có vẻ đẹp hoàn hảo thì cảnh đời lại ảm đạm, buồn bã. Những người có thiện chí giúp đỡ nạn nhân đều bị nạn nhân từ chối quyết liệt. Người vợ bị chồng hành hạ, bạo hành nhưng vẫn cam chịu, quyết không bỏ chồng mà vẫn bênh vực. Người chồng vẫn có trách nhiệm với gia đình nhưng ngày nào cũng hành hạ vợ.
Đứa con dám đánh bố vì quá yêu mẹ...
Những điều trên có thể được tóm tắt như sau:
Phụng là nhiếp ảnh gia được trưởng phòng giao nhiệm vụ chụp ảnh biển lúc sáng sớm để bổ sung vào lịch. Ông trở lại duyên hải miền Trung, nơi trước đây ông từng tham gia chống Mỹ cứu nước. Phùng gặp lại Đẩu, người bạn cũ nay là chánh án tòa án huyện và được Đẩu giúp đỡ nhiệt tình. May thay, sau mấy buổi sáng kiên nhẫn “phục kích”, Phùng đã chộp được khoảnh khắc diệu kỳ của Vẻ Đẹp Nghệ Thuật: Có lẽ cả đời cầm máy tôi chưa bao giờ được chứng kiến cảnh “trời cho” như vậy. thế là: trước mặt tôi là bức tranh thủy mặc của một họa sĩ thời xưa. Mũi thuyền in một đường nét mơ hồ vào màn sương trắng sữa pha chút hồng nhạt của nắng. Vài bóng người lớn và trẻ em ngồi im như tượng trên mái nhà hình khum, quay mặt ra bờ biển. Toàn bộ khung cảnh được nhìn xuyên qua những mắt lưới và tấm lưới giữa hai khung móng hiện ra dưới hình dáng giống như đôi cánh của con dơi, toàn cảnh từ đường nét đến ánh sáng đều hài hòa và đẹp mắt, một vẻ đẹp giản dị và hoàn hảo đến mức đứng trước nó khiến tôi bối rối, trong lòng như có cái gì bóp chặt.
Đoạn văn trên đẹp như một bài thơ. Nguyễn Minh Châu đã sử dụng ngôn ngữ rất tài tình để vẽ nên một bức tranh cảnh biển buổi sáng mù sương với đủ đường nét, ánh sáng, màu sắc và cả hình ảnh con người. Trong làn sương sớm trắng đục, điểm chút ánh hồng ấm áp của buổi sớm mai, hình ảnh con thuyền từ xa đang hướng mũi vào bờ đẹp như mơ. Trên mui thuyền những bóng người ngồi im lìm đủ dáng. Cận cảnh là lưới vó, viễn cảnh là con thuyền thấp thoáng trong sương. Khung cảnh hài hòa đến mức hoàn hảo, khiến tim người chụp ảnh thắt lại vì cảm giác vui sướng, hạnh phúc. Đó là niềm hạnh phúc của sự khám phá và sáng tạo, của cảm xúc trước cái Đẹp diệu kỳ.
Phân tích chiếc thuyền ngoài xa – Bài 2
Nhà văn Nguyễn Minh Châu là một trong những tác giả nổi tiếng của làng văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới. Ông được coi là "người mở đường tài năng và ưu tú nhất". Trước 1975, ông là nhà văn sử thi lãng mạn, viết nhiều về đề tài người lính. Tuy nhiên, sau năm 1980, sáng tác của ông đi sâu vào cảm hứng đời tư với những vấn đề đạo đức, triết lý sống. Anh khám phá con người trong cuộc mưu sinh, trong hành trình gian nan đi tìm hạnh phúc, khám phá những viên ngọc tiềm ẩn, tiềm ẩn trong mỗi con người. Điển hình cho sự tìm tòi đề tài và trách nhiệm của người nghệ sĩ là tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa, in trong tập truyện cùng tên năm 1987.
Truyện ngắn ra đời vào tháng 8 năm 1983, khi cuộc kháng chiến vệ quốc của dân tộc đã kết thúc. Đất nước bước sang thời kỳ mới, thời kỳ độc lập, thống nhất. Cuộc sống thời bình với muôn hình vạn trạng, đặt ra nhu cầu nhận thức lại hiện thực và cuộc sống con người trước đây do chưa đặt ra hoàn cảnh của chiến tranh. Là tác phẩm đáp ứng được nhu cầu đó, “Chiếc thuyền ngoài xa” đã trở thành một trong những tác phẩm hay nhất của Nguyễn Minh Châu và tiêu biểu cho cảm hứng đời tư, xu hướng chung của văn học Việt Nam. Nam kỳ cải lương.
Truyện ngắn được chia thành ba phần. Phần một: từ đầu đến "vó ngựa biến mất". Ở phần này, tác giả đi sâu vào chi tiết hai phát hiện của nhân vật Phùng. Phần hai: tiếp đến “giữa đầm” là câu chuyện của người đàn bà hàng chài ở tòa án huyện. Và một phần ba còn lại - tác giả nói về bức ảnh được chọn làm lịch năm ấy.
Tác phẩm mở đầu bằng bức tranh tuyệt đẹp do họa sĩ Phùng ghi lại vào một buổi sáng mù sương ở một đầm phá miền Trung. Phụng là một nghệ sĩ nhiếp ảnh, được cấp trên giao nhiệm vụ chụp ảnh thuyền và biển để đăng trên tờ lịch năm đó. Anh đi tập huấn ở duyên hải miền Trung nơi anh đã từng chiến đấu và có bạn ở đó. Khi đến đây, anh bắt gặp một bức tranh tuyệt đẹp đó là hình ảnh con thuyền và biển cả trong sương sớm. Đây cũng là tình huống độc đáo của truyện mà qua đó ta thấy được nhiều điều trong cuộc sống này. Nhưng sau bức tranh đó, Phùng đã có một khám phá mới.
Trước hết, truyện ngắn này có tình huống truyện rất độc đáo. Tình huống là vấn đề then chốt đối với truyện ngắn. Nhà văn tìm thấy một tình huống độc đáo sẽ khiến người đọc bị cuốn hút vào câu chuyện. Hoàn cảnh là hoàn cảnh xảy ra câu chuyện, khi nhân vật ở trong hoàn cảnh đó sẽ bộc lộ rõ nhất bản chất, tính cách, phẩm chất của con người. Tình huống cũng có thể là bước ngoặt làm thay đổi số phận, nhận thức, thậm chí là bộc lộ những cốt lõi ẩn sâu của câu chuyện. Tình huống truyện Chiếc thuyền ngoài xa là tình huống nhận thức và khám phá. Đây là một tình huống bất ngờ và nghịch lý. Tình huống truyện được thể hiện qua hai phát hiện của nhà nhiếp ảnh Phùng. Hoàn cảnh đã giúp Phùng nhận ra nhiều điều về cuộc sống, con người và nghệ thuật. Cuộc sống đầy mâu thuẫn, bất ngờ và nghịch lý. Cần phải đến gần cuộc sống để khám phá sự thật bên trong và chiều sâu của bản chất. Cần có cái nhìn đa chiều, đa diện để hiểu được bên trong tâm hồn, số phận con người. Nghệ thuật phải luôn gắn liền với cuộc sống thì mới có ý nghĩa.
Khám phá đầu tiên của nghệ sĩ Phùng là cảnh thiên nhiên hoàn hảo và thơ mộng. Người nghệ sĩ đã phát hiện ra một vẻ đẹp trong biển sương mù. Đó là cảnh một chiếc thuyền trong buổi sớm mai từ từ tiến vào bờ. Khung cảnh khiến họa sĩ cảm thấy may mắn và hạnh phúc khi được chứng kiến một bức tranh tuyệt vời như vậy. Nó giống như “một bức tranh thủy mặc của một họa sĩ cổ đại”. “Mũi thuyền in bóng mờ mờ…chiếu trong”. Vài bóng người lớn và trẻ em đang từ từ tiến vào bờ. Toàn cảnh từ đường nét đến màu sắc ánh sáng đều hài hòa với nhau tạo nên vẻ đẹp hoàn mỹ. Tác giả gọi đó là một cảnh “đắt”, một vẻ đẹp mà trong đời người may mắn lắm mới may mắn được một lần bắt gặp. Bản thân nghệ sĩ Phùng nhận thấy cái đẹp chính là đạo đức. Trước bức tranh thủy mặc ấy, trong lòng Phùng cảm thấy bối rối như có cái gì bóp chặt. Đó là một khoảnh khắc trong cuộc sống. Người nghệ sĩ cảm thấy tràn đầy hạnh phúc, anh nhìn thấy những cảm xúc trong sáng của tâm hồn, cảm nhận được chân-thiện-mỹ của cuộc đời. Anh cảm thấy tâm hồn mình được thanh lọc để trở nên trong sáng và thuần khiết. Qua cảm nhận của nhân vật Phùng, tác giả đưa ra quan niệm về cái đẹp. Cái đẹp phải có tác dụng thanh lọc tâm hồn, hướng con người đến chân-thiện-mỹ, cái đẹp chính là đạo đức.
Nhưng cảnh đẹp càng nhiều thì hiện thực cuộc sống càng tăm tối. Đó là phát hiện thứ hai của Phùng trước khung cảnh tuyệt vời ấy. Hiện thực phũ phàng của con người với số phận bất hạnh của những người dân nơi đây, đặc biệt là người đàn bà hàng chài hiện ra. Bước ra khỏi chiếc thuyền đánh cá đẹp như mơ ấy là một người phụ nữ xấu xí và một người đàn ông hung dữ, cặp đôi là hiện thân của cái nghèo và cái đói. Chính những đường nét trên khuôn mặt của họ đã phần nào nói lên cuộc sống cơ cực mà họ phải chịu đựng. Người vợ “khoảng 40”, “mặt túi”, “thân hình cao và xồ xề”, “tấm lưng phì nộn”, “khuôn mặt lộ vẻ mệt mỏi sau một đêm dài thức trắng kéo lưới”... dường như có nhiều cơn mưa. , mưa gió của trời đất chiếu thẳng vào người đàn bà ấy. Còn người đàn ông cũng không khá hơn: “lưng rộng”, bước đi với khuôn mặt chữ “độc và ác”. Cả hai đều là hiện thân cho nỗi vất vả, nghèo khó của người dân chài. Một cảnh diễn ra khiến nghệ sĩ Phùng không thể tin vào mắt mình, cảnh đẹp bỗng biến thành hình ảnh vô cùng xấu. Hai con người khốn khổ bước vào chiếc xe tăng hư hỏng và không khỏi ngỡ ngàng trước cảnh tượng: “Ông già lập tức hung hãn, mặt đỏ bừng, rút thắt lưng ra… hết giận. giận như lửa đốt dùng thắt lưng đánh vào người đàn bà, hắn vừa đánh vừa bái phục, nghiến răng ken két..” Trong “Chiếc thuyền ngoài xa”, một sự thật trớ trêu và cay đắng khác: Cha con lão đánh cá coi nhau như kẻ thù của mình. .. liền chồm thẳng người vung khóa sắt vào giữa ngực ông già”. Nghệ sĩ Phùng cay đắng nhận ra rằng, những mâu thuẫn, bi kịch trong gia đình thuyền chài đã là liều thuốc lạ làm nên những thước phim kỳ diệu của chiếc máy quay mà anh dày công sáng tạo nghệ thuật. một sự thật cuộc sống tồn tại xa. Hình ảnh con thuyền thì đẹp, nhưng cuộc sống thực của gia đình hàng chài trên thuyền thì không đẹp chút nào. Nghịch lý đó đặt ra cho người nghệ sĩ bài toán về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống. “Nghệ thuật không phải là ánh trăng lừa dối” (Nam Cao). Nước mắt người đàn bà hàng chài rơi xuống lấp đầy những nốt nhạc dỗ dành đan xen ấy. Một cảnh tượng nghiệt ngã tương phản với vẻ đẹp giống ngư dân của con thuyền.
Với hai khám phá này, Phùng chợt nhận ra rằng cuộc đời không phải là con đường một chiều đơn giản mà chứa đựng biết bao nghịch lý, mâu thuẫn. Trong cuộc sống luôn tồn tại những mặt đối lập, tốt và xấu, thiện và ác. Ở đây người viết khẳng định không nhầm lẫn hiện tượng với bản chất, hình thức bên ngoài với nội dung bên trong. Khi nhìn nhận đánh giá cuộc sống cần có cái nhìn đa chiều.
Nếu truyện ngắn chỉ dừng lại ở đây chắc chắn sẽ không đủ hấp dẫn để lại dư âm trong lòng người đọc. Đó là lý do tại sao những lời thú tội của người phụ nữ đánh cá tại tòa án huyện đã được viết ra. Sau khi chứng kiến cảnh bạo lực tàn khốc do chiếc xe tăng bị hư hại, Phùng đã nói với thẩm phán Đẩu, một đồng đội cũ của mình, để nhờ giúp đỡ. Phùng và Đẩu đều có ý tốt, mong người đàn bà bỏ được chồng. lực lượng vũ phu. Vì vậy, người đàn bà hàng chài được thẩm phán Đẩu mời lên tòa án huyện và đưa ra giải pháp là ly hôn với chồng. Người phụ nữ đến tòa án huyện lúc đầu rất sợ hãi và khép nép sau khi nghe chị Dậu phân tích, giúp đỡ, sau đó chị bỗng bình tĩnh lại và đổi địa chỉ, không còn e dè mà lên tiếng. chia sẻ suy nghĩ của riêng mình. Lời tường thuật của cô khiến người đọc phải kinh ngạc. Vẻ đẹp tâm hồn bị che giấu bởi vẻ ngoài xấu xí của người phụ nữ ấy đã khiến chánh án Đẩu và nhân vật Phùng nhận ra nhiều điều.
Người phụ nữ kể lại cuộc đời mình rằng: Trước đây, cô cũng là con gái nhà khá giả, nhưng sau một trận thủy đậu khiến cô không ai dỗ dành lấy. Chồng cô khi đó là một người làm vườn. Cha mẹ cô đã mất đi người đàn ông đã cứu mạng cô, vì vậy cô bị đánh đập, nhưng cô không nỡ rời xa người chồng và ân nhân của mình. Giờ đây cuộc sống của cô khốn khổ cả về vật chất lẫn tinh thần.
Gia đình cô sống cùng nhau trên một chiếc thuyền nhỏ. Con thuyền ấy vừa là phương tiện mưu sinh, vừa là nơi che mưa che nắng. Cô thường xuyên bị đánh đập, nhẹ thì ba ngày, nặng thì năm ngày. Nhưng chị không bao giờ chống cự chồng, cam chịu, nhẫn nhịn, chị đánh đòn như lẽ đương nhiên, thậm chí còn sợ con lên bờ thấy chị van xin chồng đánh chị. Nghe lời khuyên của Đẩu, Phùng biết lòng tốt của họ nhưng nàng quyết không bỏ chồng vì người chồng là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của gia đình, nhất là những lúc giông bão. Người phụ nữ cần một người chồng vì cô ấy phải nuôi dạy những đứa trẻ khác. Và hơn thế nữa, trên thuyền còn có những lúc gia đình vui vẻ, hạnh phúc. Người phụ nữ chắt chiu niềm hạnh phúc nhỏ nhoi đời thường khi nhìn thấy các con ăn ngoan. Thị nhận lỗi, cho rằng đông con là lỗi của mình. Trong suy nghĩ của Phùng, Đẩu và Phác, người đàn ông kia là kẻ thô lỗ, độc ác và man rợ, đáng lên án. Nhưng với người vợ thấu hiểu và thông cảm, người đàn ông ấy chỉ là nạn nhân, trước đây anh ta rất hiền lành, nay vì cuộc sống nghèo khó nên anh ta mới như vậy. Từ đó cho thấy người đàn bà hàng chài là một người phụ nữ ít học, xấu xí nhưng lại có tấm lòng nhân hậu tiêu biểu cho vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ Việt Nam. Thị là một người chấp nhận hy sinh để sống vì con, một người vị tha và sâu sắc.
Lúc đầu, Đẩu và Phùng cảm thấy bất bình nhưng về sau dường như họ đã ngộ ra nhiều điều. Phùng từng là người lính chiến đấu giải phóng miền Nam khỏi nanh vuốt quân xâm lược nhưng không giải phóng được đất nước. số phận của người phụ nữ bất hạnh. Qua câu chuyện của người đàn bà, Phùng càng hiểu sâu sắc hơn: không thể đơn giản trong cách nhìn cuộc đời và con người. Cuộc sống này không chỉ là sống cho riêng mình hay đó là những gì chúng ta nhìn thấy trên bề mặt mà nó là ẩn chứa của một câu chuyện khác. Vẻ đẹp của người đàn bà hàng chài đã mang đến cho người đọc một thông điệp, một triết lý. Đó là nhìn mọi thứ một cách tổng thể. Đó mới là giá trị đích thực của cuộc sống này. Từ một người phụ nữ rụt rè sợ đàn bà trở thành một người phụ nữ thâm trầm, hai người đành phải để cô về ra mắt gia đình họ.
Câu chuyện kết thúc khi bức tranh hoàn hảo được lựa chọn để in vào lịch năm đó và bức tranh ấy vẫn mãi mãi được treo trong lòng những người sành nghệ thuật. Điều này khẳng định giá trị nghệ thuật của bức tranh. Câu chuyện về người đàn bà hàng chài đã đi sâu vào tiềm thức của Phùng như một kinh nghiệm mà mỗi lần nhìn bức tranh anh lại nhớ đến nó. Với ông, khi đứng trước bức tranh đen trắng, ông thấy một màu hồng của buổi sớm mai và khi nhìn kỹ hơn, ông thấy bước ra từ bức tranh là một cô hàng chài áo lam. Như vậy, nếu hiểu bức tranh thuyền và biển là hình ảnh nghệ thuật và người đàn bà hàng chài bước ra từ bức tranh là hình ảnh của cuộc sống thì Nghệ thuật và cuộc sống phải gắn kết với nhau. Nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống thì cũng phải gắn với cuộc sống. Nghệ thuật phải luôn gắn liền với cuộc sống thì mới có ý nghĩa.
Với cách xây dựng tình tiết độc đáo, mới lạ, mang ý nghĩa khám phá, phát hiện lẽ sống và cách đặt bút của người kể chuyện (nhân vật Phùng), “Chiếc thuyền ngoài xa” đã để lại ấn tượng sâu sắc. Thành công của Nguyễn Minh Châu là đã mang đến cho người đọc một tác phẩm đầy tính triết lí, chiêm nghiệm về cuộc đời, con người và cả nghệ thuật. Những triết lý luôn đúng của mọi thời đại.
Nguyễn Minh Châu là một trong những nhà văn đầu tiên của thời kỳ đổi mới đã đi sâu khám phá chân lý cuộc sống, dũng cảm bộc lộ những góc khuất của cuộc sống ngay trong hệ thống xã hội tốt đẹp của chúng ta. Đúng như lời nhà văn Nguyễn Minh Châu đã nói: “Nhà văn không có quyền nhìn sự vật một cách đơn giản, và nhà văn phải ra sức đào sâu bản chất con người vào chiều sâu lịch sử”. Truyện ngắn “Chiếc thuyền ngoài xa” cho thấy một bài học chân thực về cách nhìn cuộc đời và con người: Mỗi người trên đời, nhất là người nghệ sĩ, không thể nhìn cuộc đời và con người một cách đơn giản, phiến diện. nhân loại. Cần có cái nhìn đa chiều, khám phá bản chất thực đằng sau vẻ đẹp bên ngoài của sự vật hiện tượng. Đồng thời, tác phẩm in đậm phong cách tự sự - triết luận của nhà văn Nguyễn Minh Châu.
Phân tích chiếc thuyền ngoài xa – Bài 3
Một trong những tên tuổi nổi tiếng của làng văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới là Nguyễn Minh Châu. Ông được coi là "người mở đường ưu tú và tài ba nhất". Trước 1975, ông là nhà văn sử thi lãng mạn, viết nhiều về đề tài người lính. Tuy nhiên, sau năm 1980, sáng tác của ông đi sâu vào cảm hứng đời tư với những vấn đề đạo đức, triết lý chân chính. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của phong cách đó là 'Chiếc thuyền ngoài xa'.
Truyện ngắn ra đời năm 1983, đến năm 1987 được in trong tập truyện ngắn cùng tên. Năm 1983 là thời kỳ nước ta giành độc lập. Cuộc sống thời bình với muôn hình vạn trạng, đặt ra nhu cầu nhận thức lại hiện thực và nhân sinh. Là một tác phẩm đáp ứng được nhu cầu đó, 'Chiếc thuyền ngoài xa' đã trở thành một trong những tác phẩm hay nhất của Nguyễn Minh Châu và tiêu biểu cho cảm hứng đời tư, xu hướng chung của văn học Việt Nam. Nam kỳ cải lương.
Truyện ngắn được chia thành ba phần. Phần một: từ đầu đến "vó ngựa biến mất". Ở phần này, tác giả đi sâu kể và phân tích hai phát hiện của nhân vật Phùng. Phần hai: tiếp đến “giữa đầm”. Câu chuyện người đàn bà hàng chài được kể lại ở đây. Thứ ba còn lại. Tác giả nói về bức ảnh được chọn làm lịch năm ấy.
Trước hết, truyện ngắn này có tình huống truyện rất độc đáo. Ai cũng biết, tình huống là mấu chốt của truyện ngắn. Nhà văn tìm thấy một tình huống độc đáo sẽ khiến người đọc bị cuốn hút vào câu chuyện. Hoàn cảnh là hoàn cảnh xảy ra câu chuyện, khi nhân vật ở trong hoàn cảnh đó sẽ bộc lộ rõ nhất bản chất, tính cách, phẩm chất của con người. Tình huống cũng có thể là bước ngoặt làm thay đổi số phận, nhận thức, thậm chí là bộc lộ những cốt lõi ẩn sâu của câu chuyện. Tình huống truyện 'Chiếc thuyền ngoài xa' là tình huống nhận thức. Đây là một tình huống bất ngờ và nghịch lý. Tình huống của câu chuyện được thể hiện qua hai phát hiện của nhiếp ảnh gia Phùng. Hoàn cảnh đã giúp Phùng nhận ra nhiều điều về cuộc sống, con người và nghệ thuật. Cuộc sống đầy mâu thuẫn, bất ngờ và nghịch lý. Cần phải đến gần cuộc sống để khám phá sự thật bên trong và chiều sâu của bản chất. Cần có cái nhìn đa chiều, đa diện để hiểu được bên trong tâm hồn, số phận con người. Nghệ thuật phải luôn gắn liền với cuộc sống thì mới có ý nghĩa.
Đi sâu vào phần đầu của truyện là khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp và thơ mộng. Phùng đã chụp được một “cảnh trời đất”: con thuyền lung linh trong sương sớm với nắng mai hồng. Một bức tranh thủy mặc của một họa sĩ thời xưa. Đứng trước cảnh đẹp ấy, người nghệ sĩ cảm thấy lòng mình như bị “ bóp nghẹt”. Người nghệ sĩ cảm thấy tràn đầy hạnh phúc, anh nhìn thấy những cảm xúc trong sáng của tâm hồn, cảm nhận được chân-thiện-mỹ của cuộc đời. Anh cảm thấy tâm hồn mình được thanh lọc để trở nên trong sáng và thuần khiết. Qua cảm nhận của nhân vật Phùng, tác giả đưa ra quan niệm về cái đẹp. Cái đẹp phải có tác dụng thanh lọc tâm hồn, hướng con người đến chân-thiện-mỹ, cái đẹp chính là đạo đức. Nhưng để hoàn thiện quan niệm nghệ thuật của mình, Nguyễn Minh Châu đã để nhân vật của mình chứng kiến câu chuyện về cuộc đời người đàn bà hàng chài. Đó là một con người hiện thân của sự nghèo khó và đói khát. Từ chiếc thuyền đẹp như mơ hiện ra một đôi trai gái. Người vợ “khoảng 40”, “mặt túi”, “thân hình cao và thô”, “lưng áo trắng”, “mặt lộ vẻ mệt mỏi sau một đêm thức trắng kéo lưới”. Người đàn ông “lưng rộng”, khuôn mặt “độc địa, hung dữ”. Cả hai đều là hiện thân cho nỗi vất vả, nghèo khó của người dân chài. Điểm nhấn chính là cảnh bạo lực của hai người này. Chồng đánh vợ dã man, vợ chịu trận. Một cảnh tượng nghiệt ngã tương phản với vẻ đẹp giống ngư dân của con thuyền. Chính từ khung cảnh tàn khốc đó, tác giả đã gửi gắm được thông điệp của mình. Đó là một cuộc sống có nhiều nghịch lý và mâu thuẫn, nếu chỉ quan sát từ bên ngoài hay từ xa thì không thể phát hiện ra sự thật bên trong nó. Cái đẹp của nghệ thuật qua lăng kính của người nghệ sĩ chưa thể dó có sức mạnh làm nên đạo đức con người ở đời.
Nếu truyện ngắn chỉ dừng lại ở đây chắc chắn sẽ không đủ hấp dẫn để lại dư âm trong lòng người đọc. Đó là lý do tại sao những lời thú tội của người phụ nữ đánh cá tại tòa án huyện đã được viết ra. Sau khi chứng kiến cảnh bạo lực tàn khốc do chiếc xe tăng bị hư hại, Phùng đã nói với thẩm phán Đẩu, một đồng đội cũ của mình, để nhờ giúp đỡ. Người đàn bà hàng chài được quan tòa Đẩu mời đến khuyên ly dị chồng. Nhưng rồi những lời tâm sự của cô không chỉ khiến hai chàng trai mà cả người đọc phải bất ngờ. Vẻ đẹp tâm hồn ẩn sâu bởi vẻ ngoài xấu xí của người phụ nữ ấy đã khiến cho Tư Đẩu và nhân vật Phùng nhận ra nhiều điều. Dù bị đánh đập dã man “ba ngày một trận nặng, năm ngày một trận nhẹ” nhưng người phụ nữ ấy vẫn quyết không bỏ chồng. Vì mẹ thương con và muốn chúng được ấm no. Vì thương chồng, làm lụng vất vả mà không giúp được gì nên cô bị đánh đập mong được chồng san sẻ. Rồi chị nhận lỗi, chị biết ơn chồng. Nàng để dành niềm hạnh phúc nhỏ nhoi “trên thuyền có mấy khi ta sống vui vẻ hạnh phúc”. Vẻ đẹp của người đàn bà hàng chài đã mang đến cho người đọc một thông điệp, một triết lý. Đó là nhìn mọi thứ một cách toàn diện. Nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống thì cũng phải gắn với cuộc sống.
Cuối truyện, tác giả nhắc lại bức ảnh chụp nghệ sĩ Phùng để nhấn mạnh tầm ảnh hưởng của nó. Câu chuyện về người đàn bà hàng chài đã đi sâu vào tiềm thức của Phùng như một kinh nghiệm mà mỗi lần nhìn bức tranh anh lại nhớ đến nó.
Với cách xây dựng truyện đọc độc đáo, mới lạ, mang ý nghĩa khám phá, phát hiện lẽ sống, cùng cách đặt bút cho người kể (nhân vật Phùng), “Chiếc thuyền ngoài xa” đã để lại ấn tượng sâu sắc. Thành công của Nguyễn Minh Châu là đã mang đến cho người đọc một tác phẩm đầy tính triết lí, chiêm nghiệm về cuộc đời, con người và cả nghệ thuật. Những triết lý luôn đúng của mọi thời đại.
Đây là bài tập làm văn Phân tích chiếc thuyền ngoài xa , mồiaplamvan Chúc may mắn với bài luận của bạn!
Xem thêm: ý nào sau đây không phải là nội dung của cuộc duy tân minh trị
Bình luận