Phân tích 2 khổ thơ đầu của Bài ca dao ( phân tích sóng khổ 1 2) của nhà thơ Xuân Quỳnh gồm dàn bài và những bài văn phân tích hay nhất. Qua phần phân tích bài Sóng 1, 2 giúp học sinh lớp 12 dễ dàng tiếp thu kiến thức, góp phần khơi dậy tình yêu, niềm đam mê với Vô Song và từ đó nâng cao kỹ năng viết ngày một tốt hơn.
Phân tích khổ thơ 1 và 2 của Bài ca, ta thấy hai hình ảnh “sóng” và “em” vừa tương đồng, vừa bổ sung cho nhau để làm rõ tình cảm, khát vọng của nhân vật trữ tình, lãng mạn. Đồng thời giúp ta hiểu được tâm tư, tình cảm thơ Xuân Quỳnh. Dù sống trong hoàn cảnh nào, thơ Xuân Quỳnh vẫn hồn nhiên, tươi tắn với những khát vọng, hạnh phúc đời thường. Sau đây là phần phân tích 2 đoạn đầu của bài Sóng, mời các bạn cùng theo dõi tại đây.
Bạn đang xem: phân tích sóng khổ 1 2
Tìm hiểu thêm:
- Phân tích bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh
- Mở bài Good Waves
- kết thúc sóng tốt
- Soạn bài chi tiết bài Sóng
1. Dàn ý phân tích Sóng khổ 1 2 chi tiết
a) Mở bài phân tích Sóng khổ 1 2
- Giới thiệu về nhà thơ Xuân Quỳnh và tác phẩm “Sóng” (Sóng là tiếng nói của trái tim Xuân Quỳnh - Người phụ nữ có tâm hồn nhạy cảm, mang nhiều cảm xúc phong phú, đằm thắm)
– Dẫn dắt vào vấn đề và trích đoạn thơ trên.
b) Thân bài phân tích Sóng khổ 1 2
* Khái quát chung về các công trình trên:
– Hoàn cảnh sáng tác: Bài thơ được sáng tác năm 1967, trong một chuyến đi thực tế trên biển ở Diêm Điền, tỉnh Thái Bình, bài thơ được in trong tập thơ in hoa dọc chiến hào.
– Nội dung bài thơ: Qua hình tượng sóng, trên cơ sở phát hiện sự tương đồng, đồng điệu giữa sóng và em, là bài thơ thể hiện tình yêu của người phụ nữ tha thiết, nồng nàn, thủy chung, muốn đứng bên nhau. sự thử thách của thời gian và sự hữu hạn của đời người.
– Kết cấu bài thơ: Kết cấu song hành giữa hai hình tượng sóng đã diễn tả được tâm tư tình cảm của cả hai nhân vật trữ tình.
– Nội dung đoạn thơ trên: Sóng là đối tượng được cảm nhận với nhiều cung bậc tâm trạng và khát vọng trong tình yêu.
* Những điều cần làm rõ:
– Khám phá về đặc điểm của sóng và trạng thái trong tình yêu
- Trạng thái đối lập, vốn muôn hình vạn trạng: mãnh liệt - êm dịu, ồn ào - lặng lẽ cũng là tâm trạng thất thường, phức cảm của người con gái trong tình yêu.
- Tình yêu đích thực là không chấp nhận những hiện tượng phiến diện, mà luôn khao khát khám phá nhận thức của bản thân. Cũng như tính chất vốn có của sóng và không cho phép chấp nhận không gian chật hẹp của sông ngòi, họ đã tìm đến không gian khoáng đạt, khoáng đạt của biển cả. Bởi vậy, trái tim người con gái khi yêu không chấp nhận những thứ tình yêu tầm thường mà luôn khao khát sự đồng cảm, đồng điệu, rộng mở, bao dung và rộng lớn…
– Sự vĩnh cửu của sóng và tình yêu
- Sự trường tồn của sóng là trước thời điểm của sóng cũ - ngày sau và tĩnh lặng
- Khát vọng tình yêu trong mỗi trái tim trẻ thơ bất diệt như sóng biển, nó là khát vọng lớn lao, vĩnh hằng của tuổi trẻ, của nhân loại (Khát vọng tình yêu/ Bồi hồi trong lồng ngực trẻ)
- Nghệ thuật:
- Những hình ảnh tượng trưng kết hợp với những tính từ trái nghĩa đã diễn tả những cung bậc cảm xúc đa dạng của sóng và tình yêu: mạnh mẽ, nồng nàn, luôn sâu lắng.
- Phép nhân hoá làm cho hình tượng con sóng cũng trở nên có hồn và sinh động hơn.
c) Kết bài phân tích Sóng khổ 1 2
– Nêu suy nghĩ, cảm nhận về đoạn thơ trong ( Đoạn thơ đã diễn tả sâu sắc những cung bậc cảm xúc, nhưng trạng thái trong tình yêu. Sóng là muôn thuở của biển, còn tình yêu thì còn đó. Tình yêu là khát vọng muôn thuở của tuổi trẻ.)
– Mở rộng vấn đề bằng cảm xúc, liên tưởng cá nhân.
2. Văn mẫu phân tích Sóng khổ 1 2
Bài phân tích Sóng khổ 1 2 của tác giả Xuân Quỳnh (mẫu 1)
bài mẫu Phân tích 2 khổ thơ đầu của bài hoặc điểm 9+ để bạn tham khảo:
"Tình yêu đang chết bên trong một chút
Vì đôi khi yêu không được yêu"
Tình yêu luôn là một chuỗi cung bậc cảm xúc khó định nghĩa, khó diễn tả. Tình yêu luôn mang đến cho con người ta những cảm xúc vui, giận, thương, tủi tuyệt vời nhất trong cuộc đời. Tình yêu là niềm vui, đam mê, và tình yêu là cả nỗi buồn và sự tiếc nuối. Tiếng nói của tình yêu đã được nhiều nhà thơ nữ Xuân Quỳnh khắc họa rõ nét qua tác phẩm Sóng và đặc biệt là ở hai khổ thơ đầu của bài thơ Sóng.
Đặt tên cho tác phẩm thơ Sóng. Tuy đơn giản về mặt ngôn từ nhưng lại mang ý nghĩa rất lớn. Xuyên suốt bài thơ là hình ảnh sóng, đây là hình ảnh ẩn dụ cho cái tôi thơ trữ tình của Xuân Quỳnh. Sóng và em tuy hai mà một, khi tách ra, khi hòa vào nhau, cùng ngân vang những nốt trầm tạo nên những rung động mạnh mẽ trong tình yêu. Sóng và em luôn quyện vào nhau, đan kết và vẽ nên tâm hồn người phụ nữ khi yêu.
Mở đầu bài thơ, tác giả nhìn vào sóng để thấy nét tương đồng:
“Dữ dội và êm dịu
Ồn ào và yên tĩnh”
Xuân Quỳnh đã tinh tế khi quan sát các tính chất của thực thể sóng: dữ dội; êm dịu; ồn ào và yên tĩnh. Hai cặp tính từ mang sắc thái tương phản đặt cạnh nhau cho thấy trong bản thân thực thể bao giờ cũng tồn tại nhiều mặt đối lập khác nhau; đôi khi dịu dàng và nhẹ nhàng, đôi khi mạnh mẽ và ồn ào. Mượn hình ảnh sóng nhà thơ muốn nói lên tình cảm, tính khí thất thường của người phụ nữ khi yêu: khi nồng nàn say đắm, khi giận hờn, lặng lẽ. Tình yêu là thế, luôn chất chứa biết bao cảm xúc khó giải thích. Tình yêu khiến bản chất con người vì thế cũng có sự đan xen hài hòa lạ lùng.
Để rồi đến câu thơ thứ hai, không kìm được xúc động của người phụ nữ đã phá bỏ mọi rào cản, vươn tới cánh cửa của tình yêu đích thực:
“Dòng sông không hiểu tôi
Sóng tìm ra đại dương"
Ở đây, ta luôn thấy sự xuất hiện của hai phạm trù không gian sông và hồ. Bể chính là thế giới rộng lớn rộng mở, là khát vọng lớn lao, của chân trời ước mơ biết trăm ngàn ngọn sóng; và chỉ có bể mới chịu được tính khí thất thường của sóng biển. Còn sống, trong tương quan với lưu vực, dòng sông ở vị trí nhỏ hơn, không có giới hạn, chật chội. Dòng sông không thể hiểu hết tâm tư, tình cảm không thể đồng cảm, chất chứa cùng với tính khí thất thường của sóng, sóng buộc phải tìm về bể và để được vỗ về, chia sẻ, luôn say đắm. Sóng là em, và tình của sóng cũng là tình của em. Con sóng tìm về bể chính là hiện thân của những khát khao trong tôi, khát khao được vươn ra biển lớn, tìm được một bến bờ của tình yêu chân thành và thấu hiểu. Từ “kết thúc” mang sắc thái tượng trưng và thể hiện khoảng cách, khó khăn. So sánh với sóng biển, ta thấy được hành trình gian nan, xa cách, khó khăn của người phụ nữ khi đi tìm tình yêu đích thực của đời mình. Tuy nhiên, câu thơ mang sắc thái mạnh thể hiện sự kì công, quyết tâm của người phụ nữ trong buổi đầu yêu đương. Dám khát khao, dám ước mơ và dám hành động để đi tìm hạnh phúc cho đời mình. Sóng tình của Xuân Quỳnh phi thường, dũng cảm và đầy cá tính. Đây là nét riêng của người phụ nữ hiện đại và vô cùng chủ động, táo bạo, đầy bản lĩnh.
Lúc này, tâm hồn và trái tim người phụ nữ tràn ngập biết bao hạnh phúc, biết bao ý nghĩ đẹp đẽ về tình yêu:
“Ôi những con sóng ngày xưa
Và vẫn còn ngày hôm nay
Trong câu thơ có cặp từ đối đáp: ngày xưa, ngày sau. Ngày cũ chỉ chiều sâu của quá khứ; Ngày sau đại diện cho tương lai, đại diện cho khái niệm vĩnh cửu mãi mãi về sau. Nối quá khứ với hiện tại, quá khứ với hiện tại và tương lai, tác giả muốn nói đến vấn đề muôn thuở, trường tồn của thời gian. Thời gian cứ trôi đi mãi mà con sóng vẫn thế. “Vẫn” ổn định và bất biến nên đại từ thay thế cho cả một khổ thơ trên. Du hành thời gian không ngừng thay đổi, nhưng khát vọng tình yêu không bao giờ thay đổi. Con người của quá khứ và hiện tại, cũng của quá khứ, hiện tại hay tương lai vẫn thủy chung, sắt son, kiên định với khát vọng hạnh phúc chân thành.
Vì tình yêu mang đến cho con người ta một sức hút kỳ diệu
“Khát vọng tình yêu”
Phục hồi trong lồng ngực của một đứa trẻ”
Từ “bồi hồi” được đặt khéo léo ở đầu dòng thơ nhấn mạnh cảm giác đắm say, mê đắm, cháy bỏng trong tình yêu. Yêu và được yêu là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người. Khát vọng tình yêu là cách thổn thức khát vọng, đặc trưng cho tuổi trẻ của mỗi con người. Đúng như nhà thơ Tố Hữu đã từng so sánh:
"Còn gì tuyệt vời hơn trong cuộc sống?
Người yêu người thì sống để yêu nhau."
Đứng trước không gian bao la, biển cả bao la, nữ sĩ tài hoa Xuân Quỳnh đã không ngần ngại thốt lên những vần thơ nồng nàn, xúc động về tình yêu. Đó là những phát hiện hết sức tinh tế, mới mẻ, làm nên những nét rất riêng, tiêu biểu cho hồn thơ Xuân Quỳnh. Thơ Xuân Quỳnh cũng là tiếng lòng của biết bao người phụ nữ Việt Nam dũng cảm, đảm đang, tiết hạnh;
“Nếu anh phải xa em
Tôi chỉ còn lại một cơn bão."
Phân tích Sóng khổ 1 2 tác giả Xuân Quỳnh (mẫu 2)
Bưu kiện Phân tích khổ thơ 1 2 Bài hát Trình bày của sinh viên khoa văn:
Tình yêu là một chủ đề thực sự muôn thuở của văn học, đặc biệt là trong thơ ca. Nói về tình yêu, phải chăng mỗi nhà thơ mang một sắc thái riêng. Nếu Xuân Diệu mạnh mẽ, sôi nổi thì tác giả Xuân Quỳnh lại chọn cho mình sự mãnh liệt, sâu lắng. Điều này được thể hiện và thể hiện rất rõ nét qua tác phẩm “Sóng”, một bài thơ tình rất hay của Xuân Quỳnh. Bài thơ là những khám phá của tác giả về tình yêu, tìm ra những quy luật của tình yêu. Đó cũng là nội dung của hai đoạn trích như sau:
“Dữ dội và êm dịu
Ồn ào và yên tĩnh
Dòng sông không hiểu tôi
Sóng tìm về đại dương
Ôi những con sóng ngày xưa
Và ngày hôm sau vẫn thế
Khát khao tình yêu
Xem thêm: sách khoa học tự nhiên lớp 6
Phục hồi trong lồng ngực của một đứa trẻ”
“Sóng” là kết quả chuyến đi Diêm Điền của nhà thơ, được in trong tập “Hoa dọc chiến hào”. Bài thơ gồm 8 khổ, mỗi khổ là một suy nghĩ của tác giả về tình yêu khi đứng trước sóng. Những lớp sóng nước là nguồn cảm hứng cho tác giả và cũng là hình ảnh chủ đạo của bài thơ, cùng với nó và hình ảnh “em”. Hai khổ thơ trên là khổ thơ năm và khổ thơ sáu.
Bài thơ “Sóng” được viết trong dịp tác giả về Diêm Điền, sau được in trong tập “Hoa dọc chiến hào”. Bài thơ cũng là sự tổng kết những chiêm nghiệm của nhà thơ về tình yêu: và quy luật của tình yêu, cội nguồn của tình yêu và những cung bậc cảm xúc khi được yêu. Hai câu thơ trên là hai khổ thơ đầu của bài Sóng.
Đối với Xuân Quỳnh, tình yêu như con sóng, mang nhiều đối cực: “Đập và dịu”
Ồn ào và yên tĩnh”
“Dữ dội” nhưng cũng “êm dịu” và “ồn ào” nhưng cũng “lặng lẽ”. Đó cũng là sắc thái của sóng biển và cũng là sắc thái của người con gái trong tình yêu. Nhà thơ mượn sóng tự nhiên để nói thay cho sóng lòng. Nếu như sóng yên biển lặng, có lúc dữ dội thì trái tim người phụ nữ đang yêu có lúc bình lặng, có lúc giông bão. Sự tinh tế của các nhà thơ không chỉ thể hiện ở nghệ thuật ẩn dụ mà còn thể hiện ở cách dùng từ. Giữa các sắc thái tương phản, nhà thơ đặt liên từ: "và". Không phải “nhưng” để chỉ sự đối lập, nhà thơ dùng từ “và” để chỉ sự song hành của hai trạng thái ấy. Một trái tim khi yêu không phải lúc nào cũng chỉ êm đềm hay lặng lẽ, cũng không phải lúc nào cũng ồn ào sôi sục mà nó luôn tồn tại trong hai trạng thái chính đó. Nhạy cảm hơn, và bao giờ nhà thơ cũng đặt sự tĩnh lặng ở cuối câu thơ: “êm dịu” và “lặng lẽ”. Dường như luôn tồn tại hai sắc thái nhưng, và tâm hồn người con gái luôn sa ngã và hướng về sự dịu dàng ấy. Sóng ở đây còn mang cả nét nữ tính, đó là nét nữ tính mà nhà thơ đã lồng vào sóng, cũng chính là sự khẳng định ngầm của tâm hồn người phụ nữ khi biết yêu. Tác giả Xuân Quỳnh đã nhận ra một quy luật bất biến của tình yêu, sóng gió không phải là một trong những trạng thái tâm lý đơn thuần mà là sự kết hợp của những tương phản vô cùng ăn ý. trong khúc tình ca lứa đôi.
Cô gái luôn khao khát trong tình yêu ấy cũng hiểu và thấu hiểu một điều, đó là tình yêu luôn nhìn về phía sau khoảng không bao la rộng lớn là:
“Dòng sông không hiểu tôi
Sóng tìm ra đại dương"
Về bản chất, dòng sông đổ ra biển nên sóng cũng vươn ra biển cả bao la. Những con sóng mới lúc đầu chỉ là những gợn sóng nhỏ, dần dần nó mang trong mình sức mạnh cùng khát vọng lớn lao để hóa thân thành sóng sông, rồi thành sóng vỗ bờ. Họ luôn có xu hướng thoát ra khỏi không gian chật hẹp để đến với không gian rộng mở. Đứng trước những con sóng ấy, nhà thơ nhận ra rằng hành trình từ sông ra biển cũng là hành trình của con người đến với tình yêu. Dòng sông là sự tồn tại cho một giới hạn cá nhân chật hẹp, mà con người muốn tiến đến tình yêu thì phải phá vỡ giới hạn đó. Đó là hành trình dấn thân, tự nguyện và đam mê để tìm kiếm hạnh phúc và sống trọn vẹn con người mình.
Sóng tồn tại không chỉ ở những nơi có các chiều không gian khác nhau mà còn tồn tại ở những nơi có các chiều thời gian ngược nhau:
“Ôi những con sóng ngày xưa
Và ngày hôm sau vẫn thế
Khát khao tình yêu
Phục hồi trong lồng ngực của một đứa trẻ”
Nhà thơ như đang đứng ở hiện tại, nhìn sóng từ quá khứ đến hôm sau để thấy sóng đập mãi giữa đại dương, đem lại sự sống cho biển. Ngay cả phụ nữ cũng vậy, và trái tim yêu thương mãi mãi, dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai, là nguồn sống, là nơi khơi nguồn năng lượng tươi trẻ cho tâm hồn. Tình yêu ấy như một giấc mơ, nó đã khiến ta “trẻ” mãi không phải vì mắt không mờ hay da không hằn vết chân chim, mà là ta khỏe và trẻ trong tâm hồn, một tâm hồn bồn chồn. rực rỡ và tràn đầy sức sống. Tình yêu ấy là vô tận, và người biết giữ cho tình yêu cháy bỏng chính là khi người đó giữ cho mình một sức sống bền bỉ và kiên cường.
Xuân Quỳnh phát hiện ra tình yêu không phải bằng lý trí mà bằng trực giác của một trái tim yêu rất chân thành và hồn nhiên. Đằng sau con sóng ấy, đằng sau định luật ấy, ta thấy bóng dáng của chính những thi nhân: một cô gái mỏng manh, nữ tính, khao khát yêu, được yêu.
Phân tích Sóng khổ 1 2 của tác giả Xuân Quỳnh (mẫu 3)
Bưu kiện phân tích 2 khổ thơ đầu của bài “Sóng” bài thuyết trình xuất sắc của học sinh trường chuyên:
Tôi không biết một chữ nào, nhịp đập của sóng ngoài đại dương không chỉ làm biển thổn thức mà còn làm rung động trái tim của biết bao thi nhân để tạo nên những con sóng nơi “gió cuốn mặt nước” mang theo bao cảm giác bất an. Trong thơ của tác giả Nguyễn Du là “tiếng sóng vỗ mây bay” của một cuộc sống mới ấm no, là sự yên bình. Trong thơ Huy Cận (“Tiếng biển đêm”) cũng là tiếng nói của một người con trai. đang yêu. tình yêu trong mắt thi sĩ Xuân Diệu (“Biển”)… Và càng không thể thiếu tiếng sóng vỗ ngàn năm như nhịp đập bền bỉ của người con gái khi yêu trong những câu thơ đầy nữ tính của Xuân Quỳnh là “Sóng ". Ngay từ những câu thơ mở đầu ta có thể cảm nhận được sức sống ấy:
Không còn phân biệt được sóng tạo ra Xuân Quỳnh hay chính Xuân Quỳnh tạo ra sóng. Chỉ biết rằng những cô gái ấy sinh ra là để dành cho bài thơ. Mỗi bài thơ là tiếng nói chân thành nhất của tâm hồn người phụ nữ giàu lòng nhân ái, vừa khắc khoải, trăn trở trong khát vọng hạnh phúc giữa đời thường. Bài thơ “Sóng” được viết năm 1967 trong chuyến đi thực tế ở biển Diêm Điền, tỉnh Thái Bình, là bài thơ của những trải nghiệm ngọt ngào và cay đắng trong tình yêu, khi đã được vun đắp và trải nghiệm tình yêu. tan vỡ trong tình yêu nhưng vẫn thật tha thiết, và đầy khát khao. Bài thơ còn có hình ảnh song hành giữa “sóng” và “em” và “Sóng”, “em” có lúc tách biệt để phản chiếu lẫn nhau, có lúc lại hòa quyện, thống nhất. Và khi sóng biển và sóng lòng, sóng biển và sóng tình yêu xuất hiện, đan vào nhau để tạo nên những cảm xúc mới. Vì vậy, sóng cũng có thể nói là một ẩn dụ không trọn vẹn cho nàng, cho vẻ đẹp tâm hồn người phụ nữ trong tình yêu và trong cuộc sống.
Với cái nhìn thơ mộng và tâm hồn nhạy cảm, Xuân Quỳnh cũng đã phát hiện ra trong hiện tượng sóng của thiên nhiên nhiều nét tính cách của người phụ nữ. Nghe tiếng sóng vỗ bờ mà nghe tiếng lòng mình, nơi những cô gái đang yêu:
“Dữ dội và êm dịu
Ồn ào và yên tĩnh”
Giữa những người phụ nữ luôn tồn tại những mặt trái ngược nhau. Hai câu thơ này có thể đúng với nhiều người, nhưng đó không phải là lời của một nhà nghiên cứu trong khi tình yêu nhìn từ bên ngoài. Nó được viết trước hết như một lời tâm sự và chân thành, tự nhiên đến mức khiến ta phải ngạc nhiên: suy cho cùng, lòng đàn bà bao giờ cũng tồn tại hai cực đối lập: “dữ dội” và “êm dịu”, “ồn ào” - “lặng lẽ”. Nhà thơ đã đặt liên từ “và” - không phải là bức tường ngăn cách mà là sự kết hợp, chuyển hóa. Như vậy, tình yêu không bao giờ là trạng thái tâm lý đầu tiên mà là sự kết hợp của những trạng thái khác nhau, thậm chí đối lập nhau như thăng trầm làm nên bản tình ca lứa đôi. Người phụ nữ ấy có thể ồn ào, dữ dội nhưng cuối cùng lại là sự trở lại của thiên tính của người phụ nữ: dịu dàng, ít nói. Đó là khi có sự hiện diện của “tôi” Xuân Quỳnh thì cũng là lúc có sự hiện diện của “thiên nữ” và điều đặc biệt của tác phẩm.
Người phụ nữ ấy luôn đi tìm tự do vì:
“Dòng sông không hiểu tôi
Sóng tìm ra đại dương"
Khám phá không gian và sự tồn tại của sóng, Xuân Quỳnh phát hiện: hành trình của sóng từ sông ra biển cũng là hành trình của con người đến với tình yêu: phải biết vượt qua những giới hạn hẹp hòi của bản thân để đạt đến tình yêu. hòa nhập vào biển đời bao la, tìm thấy hạnh phúc. Đó là một hành trình cam kết tự phát, đam mê để đạt được hạnh phúc và sống trọn vẹn. Đó chính là điểm mới, hiện đại trong tình cảm và tâm hồn của người con gái: mạnh mẽ và tự do, sẵn sàng phá bỏ mọi giới hạn và rào cản để tìm kiếm hạnh phúc cho mình. có ý thức trong tình yêu.
Tình yêu, đối với người con gái, luôn là khát vọng, là đích đến và là sự hồi hộp, rung động muôn thuở sau đó:
“Ôi những con sóng ngày xưa
Và ngày hôm sau vẫn thế
Khát khao tình yêu
Phục hồi trong lồng ngực của một đứa trẻ”
Thán từ “ôi” được đưa lên hàng đầu như một sự phát hiện thú vị về các trạng thái tình cảm mà cũng đã trở thành quy luật muôn thuở. Đôi khi với đàn bà, tình yêu không có tuổi: “ngày xưa”, “ngày sau sẽ thế”: vẫn “dữ dội và nhẹ nhàng” và đôi khi “ồn ào và lặng lẽ”. Tình yêu của muôn đời, muôn thuở, nhưng với tuổi trẻ, những người khát sống, khát yêu và nhất là “phục hồi”. Không vì thế mà Xuân Diệu quả quyết rằng:
“Làm sao tôi có thể sống mà không có tình yêu?
Tôi không nhớ và không yêu ai"
(Xuân Diệu).
Tuổi trẻ là tuổi của tình yêu, tình yêu luôn gắn liền với tuổi trẻ. TS Chu Văn Sơn cũng đã từng viết: “Trái tim còn nhớ là biểu hiện của một trái tim đang yêu” và trái tim đã ngừng nhớ là biểu hiện của một tình yêu sắp tàn, của một sự sống cũng đã thôi sôi sục. . Đó cũng không phải là cảm giác bâng khuâng, nhẹ tênh như mây trong thời áo trắng hay nỗi lo “lớn tuổi”; chỉ đơn giản là sự bồi hồi, và sự sôi nổi, nhiệt huyết của tuổi trẻ dám yêu, nghĩa là dám sống cho tình yêu ấy. Xưa và nay vẫn vậy….
Như vậy, qua hình ảnh sóng, Xuân Quỳnh cũng đã miêu tả những trạng thái, cung bậc khác nhau của tâm hồn người phụ nữ trong tình yêu. So sánh là hình ảnh sóng và chị đã khắc họa vẻ đẹp vừa dịu dàng, vừa tinh tế, vừa năng động, mãnh liệt, vừa truyền thống vừa hiện đại của một tình yêu chân thành. Chiều sâu tình cảm của nhân vật trữ tình được kết hợp với thể thơ 5 chữ, với cách sử dụng và “chấm phá” ẩn dụ là yếu tố quyết định giá trị của bài thơ. Vì thế, và làn sóng ấy vừa là biểu hiện của tình yêu vĩnh cửu, vừa là nhịp đập của tình yêu trong thế giới hiện đại ngày nay.
“Đối với Xuân Quỳnh, làm thơ là sống, là sống thơ. Sống hết mình, là viết một cách hồn nhiên, là trút hết cái tôi của mình vào một bài thơ, một bài tứ tuyệt, một thi ảnh, đó là cốt cách của thơ Xuân Quỳnh. Không mặt nạ, không trang điểm, không vay mượn, không cắt xén, nhà thơ Xuân Quỳnh đã gửi tôi vào thơ.” (Chu Văn Sơn). Và tác giả Xuân Quỳnh đã sống mãi với những câu thơ như thế.
Phân tích Sóng khổ 1 2 tác giả Xuân Quỳnh (mẫu 4)
bài mẫu phân tích bài "Sóng có chiều 1 2 ." hoặc để bạn tham khảo:
Trong thơ ca Việt Nam, nếu người ta thường nhắc đến Xuân Diệu với danh hiệu ông hoàng thơ tình, thì Xuân Quỳnh chính là bà hoàng thơ tình. Ở nhà thơ Xuân Quỳnh luôn mang đến cho người đọc những cái nhìn sâu sắc về những mối tình, nhà thơ thổn thức những vần thơ chân thành, có chút hồn nhiên, dịu dàng của một trái tim khao khát yêu thương. Bài thơ Sóng không chỉ thành công ở khả năng chuyển tải ngôn ngữ mà còn ở chỗ nhà thơ đã tạo ra nhịp điệu riêng để bài thơ đi vào lòng người đọc một cách thú vị. Người phụ nữ nào cũng luôn yêu và được yêu và nhà thơ đã mượn hình ảnh con sóng, nhịp sóng để nói lên tiếng nói của lòng mình. Bởi vậy, không bao trùm toàn bộ bài thơ là hình ảnh ẩn dụ độc đáo “Sóng”:
“Dữ dội và êm dịu
…
Sóng tìm ra đại dương"
Nhà thơ cũng đã thấy lòng mình lúc này trước đại dương bao la và những con sóng có lúc bồng bềnh, có lúc lặng yên. Đã bao lần ta tìm đến biển xanh để giãi bày nỗi niềm, suy nghĩ trong lòng, để khi đứng trước sự bao la, vĩ đại ấy, tiếng sóng vỗ vào nhau vang cả căn nhà. Thơ với những rung cảm lạ lùng như thế. Biển mang tiếng hát đến với câu chuyện của con người, của cuộc đời trong suy nghĩ của thi nhân qua trái tim đa sầu, đa cảm của các thi nhân. Với từ ngữ ngắn gọn ở khổ thơ đầu và khá lạ đã tạo nên nét riêng cho thơ Xuân Quỳnh. Nghệ thuật tương phản được sử dụng linh hoạt trong các cặp từ: “Dữ dội êm dịu” và “Ồn ào – lặng lẽ” đây là những trạng thái đối lập của sóng biển hay sóng lòng. Đại dương, và biển sẽ có lúc nào đó, khi êm đềm ta sẽ thấy nó trong những con sóng nhẹ nhàng thong dong, nhưng khi giông tố kéo đến, biển đổi chiều, sóng bỗng trở nên dữ dội. tuyệt, sau đó va chạm với nhau. Nhìn trạng thái của sóng như vậy, nhà thơ thấy lòng mình trước tình yêu và có những lúc trái ngược nhau như vậy. Lòng có lúc vui tươi, bình yên, nhưng cũng không tránh khỏi những ngày buồn bã, rạo rực, nơi vùng vẫy giông tố. Trong tình yêu không phải lúc nào cũng là niềm vui, hạnh phúc và tiếng cười êm đềm mà sẽ có những lúc hờn dỗi, giận hờn, trách móc, buồn bã… và sóng gió có lúc êm đềm, có lúc dữ dội. những cung bậc cảm xúc đa dạng của người phụ nữ khi yêu. Vì “Vì tình yêu là vĩnh cửu/Không bao giờ có thể đứng yên”.
Hình ảnh sông, bể ta có thể hình dung là biển, đại dương. Dù có chảy thế nào, có trôi dạt đến đâu thì cuối cùng dòng chảy cũng sẽ trở về dòng sông, trăm sông rồi cũng sẽ tìm ra biển lớn, riêng con sóng kia không chịu những ràng buộc, giới hạn nhỏ bé mà tìm về nơi thuộc về mình. . đó là biển lớn, và đại dương. Nối liền mạch thơ ở đây là nỗi lòng của người con gái khi yêu luôn mong có một điểm tựa vững chắc, sẽ hứa sẽ làm, đích thực chứ không phải những lời hoa mỹ tầm thường rồi đặt vào đây. Xuân Quỳnh đã thể hiện một nét hiện đại trong tư duy và cách làm thơ, là một cái nhìn hướng ngoại táo bạo, mới mẻ của một người phụ nữ hiện đại, luôn quyết liệt và chủ động, sống hết mình, vượt qua tất cả để đạt được mục đích của mình. có được tình yêu cho chính mình.
Khổ thơ thứ hai không dừng lại trong khuôn khổ của trạng thái của sóng, lúc này nhà thơ đặt cả tâm hồn mình vào sóng mà nói lên tất cả:
“Ôi con sóng… trong lồng ngực trẻ thơ”
Trong tiếng sóng ngoài kia, tình yêu chất chứa khát khao yêu và được yêu, cảm xúc trong tình yêu đôi lứa. Thán từ “ơi” ngay đầu bài thơ đủ cho ta thấy cảm xúc dâng trào, choáng ngợp trong lòng nhà thơ. Rồi cặp từ “đã từng” và “sau” tiếp tục dẫn dắt người đọc khám phá trạng thái đối lập để khẳng định thời gian vĩnh hằng của con sóng từ quá khứ đến tương lai và dù thế nào đi chăng nữa. vẫn hoạt động theo quy luật riêng của nó. Trạng ngữ “vẫn thế” được nối tiếp để một lần nữa khẳng định chắc chắn hơn chân lý ấy không thay đổi. Cũng có những dòng thơ trên nhà thơ muốn miêu tả đặc điểm tự nhiên của sóng ở đâu chỉ đến đây nói đến sóng của tâm hồn chứ không chỉ là sóng của biển, sóng của lòng người. Trái tim khao khát tình yêu của tác giả lúc này trào dâng đến cao trào, nó luôn thường trực, chất chứa trong tim tuổi trẻ.
Chuyện tình yêu sẽ không bao giờ là của riêng ai, trong trái tim mỗi chúng ta đều tồn tại một tình yêu đôi khi êm đềm rồi lại mạnh mẽ dâng trào, luôn muốn yêu và được yêu. Hai khổ thơ đầu Sóng thể hiện rõ hơn phong cách thơ Xuân Quỳnh và tính hiện đại của nhà thơ trước tình yêu nồng nàn, sôi nổi, năng động.
Tìm hiểu thêm:
Xem thêm: if the examiner can't make sense of what your essay is about you'll get the low mark
- Soạn văn 12 ngắn nhất
- Phân tích khổ thơ 3 4 Bài hát
Bình luận