đóng vai anh thanh niên kể lại lặng lẽ sa pa

Bạn đang xem: Đóng vai anh thanh niên kể lại truyện Lặng lẽ Sa Pa tại vpc.org.vn

Nhân vật anh thanh niên trong truyện Lặng lẽ Sa Pa là một nhân vật tiêu biểu, hợp lí tưởng sống cao đẹp, có trách nhiệm cao với công việc. Những bài văn mẫu nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa dưới đây sẽ giúp các em học trò củng cố lại kiến ​​thức về tác phẩm và rèn luyện thêm kỹ năng làm bài văn kể chuyện.

Bạn đang xem: đóng vai anh thanh niên kể lại lặng lẽ sa pa

Chủ đề: Đóng vai anh thanh niên kể lại truyện Lặng lẽ Sa Pa

Mục lục bài viết:

1. Lập dàn ý

2. Bài mẫu số 1

3. Bài mẫu số 2

4. Bài mẫu số 3

Nhập vai một thanh niên lặng lẽ kể lại Sapa

I. Dàn ý Đóng vai anh thanh niên kể lại truyện Lặng lẽ Sa Pa (Chuẩn)

1. Mở bài

– Giới thiệu ngắn gọn về bản thân và công việc hàng ngày

2. Thân thể

* Nêu hoàn cảnh gặp mặt đoàn từ Hà Nội đi Sa Pa

– Một chiếc oto ngừng gần nhà tôi

– Đó là một đoàn từ Hà Nội

– Tôi hớn hở chạy từ sườn núi xuống chỗ đậu xe

* Kể lại cuộc trò chuyện với ông họa sĩ và cô kỹ sư

– Kể về công việc của mình: làm việc ở trạm khí tượng, đo gió, nắng, mưa, chấn động mặt đất, dự đoán thời tiết hàng ngày

– Giới thiệu về các loại máy móc dùng trong công việc khí tượng thủy văn

– Giới thiệu về cuộc sống hàng ngày, quê hương, gia đình

* Nói cho tôi biết lúc nào bạn chia tay

– Giật thót vì thời kì quá ngắn, tiếc quá

– Chào tạm biệt mọi người và nhanh chóng quay trở lại với công việc của mình.

3. Kết luận

Suy nghĩ về cuộc gặp mặt với họa sĩ và kỹ sư

đóng vai anh thanh niên

II. Bài văn mẫu Đóng vai anh thanh niên kể lại truyện Lặng lẽ Sa Pa

1. Đóng vai anh thanh niên kể lại truyện Lặng lẽ Sa Pa mẫu 1 (Chuẩn)

Tôi là một thanh niên năm nay hai mươi bảy tuổi, đang làm công việc khí tượng và địa vật lý trên đỉnh Yên Sơn. Sống một mình ở đây buồn quá, tôi phải “giở trò” lấy khúc gỗ chắn ngang đường để khiến đoàn xe phải ngừng lại. Hôm nay, người tài xế thân thuộc của tôi đã chở một đoàn khách du lịch từ Hà Nội tới Sapa và tôi đã may mắn được trò chuyện cùng họ.

Thấy xe ngừng, tôi tức khắc chạy tới ko quên mang theo một gói cỏ xạ hương mới đào, tôi đưa cho tài xế để gửi cho dì tôi vừa ngủ dậy. Anh tài xế còn đưa cho tôi cuốn sách nhưng tôi nhờ anh sắm lần trước, tôi mừng quá, nhìn lên xe thấy mọi người đã xuống xe. Người tài xế giới thiệu cho tôi một họa sĩ và một kỹ sư nông nghiệp, tôi vừa thích thú vừa ái ngại mời họ tới nhà tôi chơi. Tôi chỉ đường vào nhà cho họ rồi chạy ra vườn hái một ít hoa. Có rất nhiều hoa trong vườn của tôi, có bồ công anh và hoa cúc đại đóa đủ màu sắc.

Tôi chọn cho kỹ sư một chùm làm quà họp mặt, tôi bảo kỹ sư cắt một chùm lớn tùy ý. Có thể nói, họ là nhóm khách thứ hai tới thăm nhà tôi kể từ Tết, cô kỹ sư đó cũng là cô gái trước tiên từ Hà Nội vào nhà tôi từ bốn năm nay. Tôi bộc bạch suy nghĩ của mình sau đó nhanh chóng lau mồ hôi, cuộc gặp mặt này chỉ có ba mươi phút, tôi ko muốn lãng phí dù chỉ nửa giây. Tôi kể cho họ nghe về công việc của mình, cũng mong được nghe những câu chuyện dưới đây. Em kể về nhiệm vụ đo gió, nắng, mưa, đo chấn động, tính mây để dự đoán thời tiết hàng ngày. Tôi đã giới thiệu cho họ các loại máy móc, nào là máy đo mưa, máy đo quang, máy đo gió, máy đo động đất lớp vỏ, những loại máy này phải báo nhiều lần trong ngày. Cũng phải kể tới những nỗi khổ nhưng tôi đã trải qua ở đây, đó là tuyết rơi, cái lạnh kinh khủng lúc phải thức dậy lúc 1 giờ đêm để đi đo. Sau đó, tôi cảm thấy như tôi đã nói quá nhiều về bản thân mình, vì vậy tôi đã báo cáo tất cả và mời họ vào uống trà.

Tôi rót trà cho người tài xế và ông họa sĩ, mang một cốc nước và mời anh kỹ sư đang xem sách trên kệ ở bàn làm việc. Họa sĩ hứa với tôi là mười ngày nữa sẽ quay lại đây, tôi mừng lắm. Anh cũng thắc mắc vì sao họ gọi mình là người cô độc nhất vô nhị toàn cầu nhưng sao mình có thể lẻ loi như anh chàng công việc trên đỉnh Fansipan kia. Sau đó, tôi tâm tư với họ về công việc của tôi, tôi yêu công việc của mình, nếu ko có nó có nhẽ tôi sẽ buồn muốn chết. Người họa sĩ muốn vẽ tôi nhưng tôi thực sự xấu hổ vì tôi ko xứng đáng được anh đó vẽ nên tôi giới thiệu anh đó vẽ kỹ sư ở vườn sau dưới Sa Pa, tôi giật thột lúc chỉ còn năm phút nữa, Tôi chỉ biết cười vì thời kì trôi qua nhanh chóng, và đi ra phía sau để lấy quả trứng mang tới cho mọi người ăn trưa. Tôi ko có thời kì để tiễn mọi người ra xe vì gần tới giờ “op” tôi chỉ đứng từ xa chào họ rồi quay đi.

Phải bao lâu nữa mới có người cho mình gặp lại, có câu chuyện dưới đây cho mình nghe. Tôi đã chứng minh cho kỳ vọng của mình vào lời hứa của người nghệ sĩ, rằng có thể trong mười ngày nữa tôi sẽ có thể gặp anh đó.

đóng vai anh thanh niên trong lặng lẽ sa pa

2. Đóng vai anh thanh niên kể lại truyện Lặng lẽ Sa Pa mẫu 2 (Chuẩn)

Đó là nó! Tôi mừng thầm trong lòng vì có một chuyến xe khác ngừng lại, đó là một đoàn du khách từ dưới Hà Nội vượt hơn 400 cây số để tới đây. Niềm mong mỏi và khát khao được nói chuyện với em khiến tôi ko thể làm chủ được bản thân và phóng xe ngay tức khắc.

Tôi vội đưa cho người tài xế một lá bùa mới đào để gửi cho dì tôi, người tài xế giới thiệu cho tôi những người bạn mới, đó là một họa sĩ và một kỹ sư. Tôi rất vui vì đây là đoàn khách thứ hai tới thăm nhà tôi kể từ sau Tết, và cô kỹ sư cũng là cô gái trước tiên tới nhà tôi sau bốn năm.

Tôi mời họ vào nhà, tiện thể ra vườn hái những bông hoa đủ sắc màu tặng cô gái, chỉ muốn gặp người để tặng. Thời kì là thứ quý giá nhất lúc gặp đoàn, tôi kể nhanh về công việc trên trạm khí tượng này cũng như những máy móc giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ. Mọi người có thể ko biết cách sử dụng, nhưng họ sẽ biết tôi sử dụng chúng như thế nào và vào mục tiêu gì, tôi ko ngại kể khó khăn của công việc, chỉ tâm thành và linh hoạt để san sớt nỗi lẻ loi xưa nay nay. Sau đó, tôi mời anh tài xế, anh họa sĩ và anh kỹ sư trẻ vào nhà uống trà, ngồi nói chuyện với anh họa sĩ, anh bảo mười ngày nữa mới về, họ quay sang hỏi chuyện “thèm thuồng” của tôi. cho con người. Đúng là tôi muốn có người thật ở đây, nhưng cũng giống như các bạn, lúc đi xa, bạn thậm chí ko muốn gặp mọi người.

Tôi tâm tư với họ về thời chưa vào nghề, khó khăn lắm nhưng công việc đã giúp tôi vượt qua tất cả, trở thành nguồn sống và tình yêu của tôi. Lại kể chuyện quê tôi, người nào cũng nghe say mê, họa sĩ còn vẽ tôi ngượng, định ngồi cho anh vẽ nhưng vẫn muốn giới thiệu anh kỹ sư vườn rau với anh. Tiếc là thời kì ko còn bao lâu nữa, sắp tới giờ nấu cơm rồi, mọi người phải đi, bữa trưa mình chỉ có mấy quả trứng để chia cho mọi người, đứng chào tạm biệt, nhưng ko thể lên xe tiễn các khách.

Trở lại cuộc sống một mình, tôi lại quay lại với công việc “tráng sĩ” của mình, lại làm bạn với những chiếc máy đo nước mưa để đo mưa. Kỳ vọng một ngày ko xa tôi sẽ gặp một nhóm khách khác, rất có thể đó chính là anh chàng họa sĩ đã hứa sẽ quay lại.

đóng vai nhân vật anh thanh niên kể lại câu chuyện lặng lẽ sắp

3. Đóng vai anh thanh niên kể lại truyện Lặng lẽ Sa Pa mẫu 3 (Chuẩn)

Hai mươi bảy tuổi, cái tuổi nhưng con người ta tự do bôn ba khắp chân trời, tôi chọn công việc khí tượng trên đỉnh núi Yên Sơn. Thèm người nên tôi tìm cách chặn một khúc gỗ bên kia đường để gặp người ta, hôm nay lại có một chiếc oto ngừng lại.

Đó là xe của một đoàn khách du lịch từ Hà Nội xuống đây, tôi là người tài xế thân thuộc, chỉ có ông họa sĩ và kỹ sư là người tới nhà tôi trước tiên. Tôi mang củ quất mới đào hôm qua đưa cho anh tài xế, anh ta đưa cho tôi cuốn sách nhưng tôi hỏi sắm, rồi mời mọi người tới nhà tôi chơi. Ko có gì như một món quà chào mừng, tôi phải chọn một số bông hoa cho cô gái. Đây chỉ là đoàn khách thứ hai vào nhà tôi kể từ sau Tết, cô kỹ sư kia cũng là cô gái trước tiên tới nhà tôi sau bốn năm. Bỏ những điều kỳ lạ sang một bên, tôi kể cho mọi người nghe về công việc hàng ngày của tôi trên trạm thời tiết này. Tôi ko biết mọi người có muốn nghe ko, nhưng tất cả là câu chuyện của tôi như một món quà, tôi rất vui lúc có người lắng tai tôi. Tôi cũng ko ngần ngại kể cho họ nghe về những trở ngại, vất vả trong công việc, về những đêm mưa gió phải bỏ chăn ấm chạy ra ngoài đương đầu với gió tuyết để làm nhiệm vụ. Chỉ còn hai mươi phút nữa là cuộc họp, tôi mời họ vào nhà uống trà và nói chuyện. Họa sĩ hỏi chuyện tôi “thèm” người, quả thực tôi “thèm” người, ở một mình lâu tương tự tôi thèm có người tâm tư và nghe những câu chuyện dưới đây. Dù tôi ko lẻ loi như bạn tôi trên đỉnh Fansipan nhưng vẫn rất lẻ loi. Tôi coi công việc như một người bạn, dù công việc có vất vả tới đâu tôi cũng ko thể từ bỏ nó vì đó là lựa chọn của tôi, là mục tiêu sống của tôi. Ko phải tôi nhớ nhịp sống lập cập của thị thành nhưng tôi chỉ muốn người nào đó biết rằng tôi đang sống chứ ko phải đang tồn tại. Nghệ sĩ hỏi về quê tôi, tôi kể về quê hương Lào Cai và bố tôi, tôi rất tự hào về bố tôi và cả thành tích dò mây khô giúp quân ta đánh thắng phi cơ phản lực Mỹ trên cầu Hàm Rồng. Đột nhiên tôi thấy anh họa sĩ như đang vẽ chân dung cho tôi, tôi ngượng ngùng ngồi yên cho anh vẽ nhưng tôi nghĩ người xứng đáng nhất là anh kỹ sư vườn rau dưới Sa Pa và đồng chí làm công việc nghiên cứu khoa học. Chỉ còn năm phút nữa thôi, tôi tiếc vì thời kì trôi nhanh quá, đã tới lúc phải tạm biệt mọi người. Tôi ra sau nhà mang theo một mẻ trứng, sai mọi người mang cơm trưa tới, bắt tay mọi người và chào tạm biệt. Tôi quay mặt đi, ko muốn nhìn thấy cảnh chia ly đó, quay vào nhà cho kịp giờ “cắm mặt”.

Chia tay là để gặp lại, tôi tự vấn sẽ có nhiều đoàn khách nữa ghé nhà tôi. Mỗi cuộc gặp mặt đều có cái duyên riêng, như cái duyên của tôi với nghề giúp tôi thêm yêu nghề, gắn bó và hiến dâng hết mình cho công việc.

—–CHẤM DỨT——

https://thuthuat.taimienphi.vn/dong-vai-anh-thanh-nien-ke-lai-lang-le-sa-pa-66107n
Lặng lẽ Sa Pa là một truyện ngắn xuất sắc viết về người lao động mới, tìm hiểu vẻ đẹp của nhân vật anh thanh niên cũng như các nhân vật khác trong truyện, các bạn có thể tham khảo thêm: Nghị luận về tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa Cảm nhận về nhân vật anh thanh niên trong Lặng lẽ Sapa của Nguyễn Thành Long, Phân tích triết lý sống ở Lặng lẽ Sapa Nghị luận về nhân vật ông hoạ sĩ trong Lặng lẽ Sa Pa.

Xem thêm các bài viết hay về Hỏi và đáp văn học

Xem thêm: Đánh giá ưu nhược điểm của giày Sneaker hot hit trên thị trường

xem thêm thông tin chi tiết về Đóng vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa

Nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa

Hình Ảnh về: Nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa

Video về: Nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa

Wiki về Nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa

Nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa -

Nhân vật anh thanh niên trong truyện Lặng lẽ Sa Pa là một nhân vật tiêu biểu, hợp lí tưởng sống cao đẹp, có trách nhiệm cao với công việc. Những bài văn mẫu nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa dưới đây sẽ giúp các em học trò củng cố lại kiến ​​thức về tác phẩm và rèn luyện thêm kỹ năng làm bài văn kể chuyện.

Chủ đề: Nhập vai một thanh niên lặng lẽ kể lại Sapa

Mục lục bài viết:
1. Lập dàn ý
2. Bài mẫu số 1
3. Bài mẫu số 2
4. Bài mẫu số 3

đóng vai một thanh niên còn sống ở le sa pa.

Nhập vai một thanh niên lặng lẽ kể lại Sapa

I. Dàn ý Nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa (Chuẩn)

1. Mở bài

– Giới thiệu ngắn gọn về bản thân và công việc hàng ngày

2. Thân thể

* Nêu hoàn cảnh gặp mặt đoàn từ Hà Nội đi Sa Pa
– Một chiếc oto ngừng gần nhà tôi
– Đó là một đoàn từ Hà Nội
– Tôi hớn hở chạy từ sườn núi xuống chỗ đậu xe

* Kể lại cuộc trò chuyện với ông họa sĩ và cô kỹ sư
– Kể về công việc của mình: làm việc ở trạm khí tượng, đo gió, nắng, mưa, chấn động mặt đất, dự đoán thời tiết hàng ngày
– Giới thiệu về các loại máy móc dùng trong công việc khí tượng thủy văn
– Giới thiệu về cuộc sống hàng ngày, quê hương, gia đình

* Nói cho tôi biết lúc nào bạn chia tay
– Giật thót vì thời kì quá ngắn, tiếc quá
– Chào tạm biệt mọi người và nhanh chóng quay trở lại với công việc của mình.

3. Kết luận

Suy nghĩ về cuộc gặp mặt với họa sĩ và kỹ sư

II. Bài văn mẫu Nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa

1. Nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa mẫu 1 (Chuẩn)

Tôi là một thanh niên năm nay hai mươi bảy tuổi, đang làm công việc khí tượng và địa vật lý trên đỉnh Yên Sơn. Sống một mình ở đây buồn quá, tôi phải “giở trò” lấy khúc gỗ chắn ngang đường để khiến đoàn xe phải ngừng lại. Hôm nay, người tài xế thân thuộc của tôi đã chở một đoàn khách du lịch từ Hà Nội tới Sapa và tôi đã may mắn được trò chuyện cùng họ.

Thấy xe ngừng, tôi tức khắc chạy tới ko quên mang theo một gói cỏ xạ hương mới đào, tôi đưa cho tài xế để gửi cho dì tôi vừa ngủ dậy. Anh tài xế còn đưa cho tôi cuốn sách nhưng tôi nhờ anh sắm lần trước, tôi mừng quá, nhìn lên xe thấy mọi người đã xuống xe. Người tài xế giới thiệu cho tôi một họa sĩ và một kỹ sư nông nghiệp, tôi vừa thích thú vừa ái ngại mời họ tới nhà tôi chơi. Tôi chỉ đường vào nhà cho họ rồi chạy ra vườn hái một ít hoa. Có rất nhiều hoa trong vườn của tôi, có bồ công anh và hoa cúc đại đóa đủ màu sắc.

Tôi chọn cho kỹ sư một chùm làm quà họp mặt, tôi bảo kỹ sư cắt một chùm lớn tùy ý. Có thể nói, họ là nhóm khách thứ hai tới thăm nhà tôi kể từ Tết, cô kỹ sư đó cũng là cô gái trước tiên từ Hà Nội vào nhà tôi từ bốn năm nay. Tôi bộc bạch suy nghĩ của mình sau đó nhanh chóng lau mồ hôi, cuộc gặp mặt này chỉ có ba mươi phút, tôi ko muốn lãng phí dù chỉ nửa giây. Tôi kể cho họ nghe về công việc của mình, cũng mong được nghe những câu chuyện dưới đây. Em kể về nhiệm vụ đo gió, nắng, mưa, đo chấn động, tính mây để dự đoán thời tiết hàng ngày. Tôi đã giới thiệu cho họ các loại máy móc, nào là máy đo mưa, máy đo quang, máy đo gió, máy đo động đất lớp vỏ, những loại máy này phải báo nhiều lần trong ngày. Cũng phải kể tới những nỗi khổ nhưng tôi đã trải qua ở đây, đó là tuyết rơi, cái lạnh kinh khủng lúc phải thức dậy lúc 1 giờ đêm để đi đo. Sau đó, tôi cảm thấy như tôi đã nói quá nhiều về bản thân mình, vì vậy tôi đã báo cáo tất cả và mời họ vào uống trà.

Tôi rót trà cho người tài xế và ông họa sĩ, mang một cốc nước và mời anh kỹ sư đang xem sách trên kệ ở bàn làm việc. Họa sĩ hứa với tôi là mười ngày nữa sẽ quay lại đây, tôi mừng lắm. Anh cũng thắc mắc vì sao họ gọi mình là người cô độc nhất vô nhị toàn cầu nhưng sao mình có thể lẻ loi như anh chàng công việc trên đỉnh Fansipan kia. Sau đó, tôi tâm tư với họ về công việc của tôi, tôi yêu công việc của mình, nếu ko có nó có nhẽ tôi sẽ buồn muốn chết. Người họa sĩ muốn vẽ tôi nhưng tôi thực sự xấu hổ vì tôi ko xứng đáng được anh đó vẽ nên tôi giới thiệu anh đó vẽ kỹ sư ở vườn sau dưới Sa Pa, tôi giật thột lúc chỉ còn năm phút nữa, Tôi chỉ biết cười vì thời kì trôi qua nhanh chóng, và đi ra phía sau để lấy quả trứng mang tới cho mọi người ăn trưa. Tôi ko có thời kì để tiễn mọi người ra xe vì gần tới giờ “op” tôi chỉ đứng từ xa chào họ rồi quay đi.

Phải bao lâu nữa mới có người cho mình gặp lại, có câu chuyện dưới đây cho mình nghe. Tôi đã chứng minh cho kỳ vọng của mình vào lời hứa của người nghệ sĩ, rằng có thể trong mười ngày nữa tôi sẽ có thể gặp anh đó.

2. Nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa mẫu 2 (Chuẩn)

Đó là nó! Tôi mừng thầm trong lòng vì có một chuyến xe khác ngừng lại, đó là một đoàn du khách từ dưới Hà Nội vượt hơn 400 cây số để tới đây. Niềm mong mỏi và khát khao được nói chuyện với em khiến tôi ko thể làm chủ được bản thân và phóng xe ngay tức khắc.

Tôi vội đưa cho người tài xế một lá bùa mới đào để gửi cho dì tôi, người tài xế giới thiệu cho tôi những người bạn mới, đó là một họa sĩ và một kỹ sư. Tôi rất vui vì đây là đoàn khách thứ hai tới thăm nhà tôi kể từ sau Tết, và cô kỹ sư cũng là cô gái trước tiên tới nhà tôi sau bốn năm.

Tôi mời họ vào nhà, tiện thể ra vườn hái những bông hoa đủ sắc màu tặng cô gái, chỉ muốn gặp người để tặng. Thời kì là thứ quý giá nhất lúc gặp đoàn, tôi kể nhanh về công việc trên trạm khí tượng này cũng như những máy móc giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ. Mọi người có thể ko biết cách sử dụng, nhưng họ sẽ biết tôi sử dụng chúng như thế nào và vào mục tiêu gì, tôi ko ngại kể khó khăn của công việc, chỉ tâm thành và linh hoạt để san sớt nỗi lẻ loi xưa nay nay. Sau đó, tôi mời anh tài xế, anh họa sĩ và anh kỹ sư trẻ vào nhà uống trà, ngồi nói chuyện với anh họa sĩ, anh bảo mười ngày nữa mới về, họ quay sang hỏi chuyện “thèm thuồng” của tôi. cho con người. Đúng là tôi muốn có người thật ở đây, nhưng cũng giống như các bạn, lúc đi xa, bạn thậm chí ko muốn gặp mọi người.

Tôi tâm tư với họ về thời chưa vào nghề, khó khăn lắm nhưng công việc đã giúp tôi vượt qua tất cả, trở thành nguồn sống và tình yêu của tôi. Lại kể chuyện quê tôi, người nào cũng nghe say mê, họa sĩ còn vẽ tôi ngượng, định ngồi cho anh vẽ nhưng vẫn muốn giới thiệu anh kỹ sư vườn rau với anh. Tiếc là thời kì ko còn bao lâu nữa, sắp tới giờ nấu cơm rồi, mọi người phải đi, bữa trưa mình chỉ có mấy quả trứng để chia cho mọi người, đứng chào tạm biệt, nhưng ko thể lên xe tiễn các khách.

Trở lại cuộc sống một mình, tôi lại quay lại với công việc “tráng sĩ” của mình, lại làm bạn với những chiếc máy đo nước mưa để đo mưa. Kỳ vọng một ngày ko xa tôi sẽ gặp một nhóm khách khác, rất có thể đó chính là anh chàng họa sĩ đã hứa sẽ quay lại.

3. Nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa mẫu 3 (Chuẩn)

Hai mươi bảy tuổi, cái tuổi nhưng con người ta tự do bôn ba khắp chân trời, tôi chọn công việc khí tượng trên đỉnh núi Yên Sơn. Thèm người nên tôi tìm cách chặn một khúc gỗ bên kia đường để gặp người ta, hôm nay lại có một chiếc oto ngừng lại.

Đó là xe của một đoàn khách du lịch từ Hà Nội xuống đây, tôi là người tài xế thân thuộc, chỉ có ông họa sĩ và kỹ sư là người tới nhà tôi trước tiên. Tôi mang củ quất mới đào hôm qua đưa cho anh tài xế, anh ta đưa cho tôi cuốn sách nhưng tôi hỏi sắm, rồi mời mọi người tới nhà tôi chơi. Ko có gì như một món quà chào mừng, tôi phải chọn một số bông hoa cho cô gái. Đây chỉ là đoàn khách thứ hai vào nhà tôi kể từ sau Tết, cô kỹ sư kia cũng là cô gái trước tiên tới nhà tôi sau bốn năm. Bỏ những điều kỳ lạ sang một bên, tôi kể cho mọi người nghe về công việc hàng ngày của tôi trên trạm thời tiết này. Tôi ko biết mọi người có muốn nghe ko, nhưng tất cả là câu chuyện của tôi như một món quà, tôi rất vui lúc có người lắng tai tôi. Tôi cũng ko ngần ngại kể cho họ nghe về những trở ngại, vất vả trong công việc, về những đêm mưa gió phải bỏ chăn ấm chạy ra ngoài đương đầu với gió tuyết để làm nhiệm vụ. Chỉ còn hai mươi phút nữa là cuộc họp, tôi mời họ vào nhà uống trà và nói chuyện. Họa sĩ hỏi chuyện tôi “thèm” người, quả thực tôi “thèm” người, ở một mình lâu tương tự tôi thèm có người tâm tư và nghe những câu chuyện dưới đây. Dù tôi ko lẻ loi như bạn tôi trên đỉnh Fansipan nhưng vẫn rất lẻ loi. Tôi coi công việc như một người bạn, dù công việc có vất vả tới đâu tôi cũng ko thể từ bỏ nó vì đó là lựa chọn của tôi, là mục tiêu sống của tôi. Ko phải tôi nhớ nhịp sống lập cập của thị thành nhưng tôi chỉ muốn người nào đó biết rằng tôi đang sống chứ ko phải đang tồn tại. Nghệ sĩ hỏi về quê tôi, tôi kể về quê hương Lào Cai và bố tôi, tôi rất tự hào về bố tôi và cả thành tích dò mây khô giúp quân ta đánh thắng phi cơ phản lực Mỹ trên cầu Hàm Rồng. Đột nhiên tôi thấy anh họa sĩ như đang vẽ chân dung cho tôi, tôi ngượng ngùng ngồi yên cho anh vẽ nhưng tôi nghĩ người xứng đáng nhất là anh kỹ sư vườn rau dưới Sa Pa và đồng chí làm công việc nghiên cứu khoa học. Chỉ còn năm phút nữa thôi, tôi tiếc vì thời kì trôi nhanh quá, đã tới lúc phải tạm biệt mọi người. Tôi ra sau nhà mang theo một mẻ trứng, sai mọi người mang cơm trưa tới, bắt tay mọi người và chào tạm biệt. Tôi quay mặt đi, ko muốn nhìn thấy cảnh chia ly đó, quay vào nhà cho kịp giờ “cắm mặt”.

Chia tay là để gặp lại, tôi tự vấn sẽ có nhiều đoàn khách nữa ghé nhà tôi. Mỗi cuộc gặp mặt đều có cái duyên riêng, như cái duyên của tôi với nghề giúp tôi thêm yêu nghề, gắn bó và hiến dâng hết mình cho công việc.

—–CHẤM DỨT——

https://thuthuat.taimienphi.vn/dong-vai-anh-thanh-nien-ke-lai-lang-le-sa-pa-66107n
Lặng lẽ Sa Pa là một truyện ngắn xuất sắc viết về người lao động mới, tìm hiểu vẻ đẹp của nhân vật anh thanh niên cũng như các nhân vật khác trong truyện, các bạn có thể tham khảo thêm: Nghị luận về tác phẩm Lặng lẽ Sa PaCảm nhận về nhân vật anh thanh niên trong Lặng lẽ Sapa của Nguyễn Thành Long, Phân tích triết lý sống ở Lặng lẽ SapaNghị luận về nhân vật ông hoạ sĩ trong Lặng lẽ Sa Pa.

Xem thêm các bài viết hay về Hỏi và đáp văn học

[rule_{ruleNumber}]

#Đóng #vai #anh #thanh #niên #kể #lại #Lặng #lẽ

Bạn thấy bài viết Nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu  ko hãy comment góp ý thêm về Nhập vai anh thanh niên kể lại Lặng lẽ Sa Pa bên dưới để vpc.org.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo

Phân mục: Văn học
#Đóng #vai #anh #thanh #niên #kể #lại #Lặng #lẽ

Danh sách từ khóa người dùng tìm kiếm:

đóng vai anh thanh niên kể lại truyện lặng lẽ sa pa
đóng vai anh thanh niên
đóng vai anh thanh niên trong lặng lẽ sa pa
đóng vai nhân vật anh thanh niên kể lại câu chuyện lặng lẽ sắp
đóng vai nhân vật anh thanh niên
nhập vai anh thanh niên
đóng vai anh thanh niên kể lại lặng lẽ sa pa
nhập vai anh thanh niên trong lặng lẽ sa pa
đóng vai anh thanh niên kể lại câu chuyện lặng lẽ sa pa
đóng vai anh thanh niên kể lại truyện lặng lẽ sa pa ngắn nhất

Nguồn: vpc.org.vn

Xem thêm: hiện tượng cầu vồng xuất hiện sau cơn mưa được giải thích chủ yếu dựa vào hiện tượng