Đề tài: Phân tích 8 câu đầu của bài Nỗi cô đơn của người chinh phụ
Bạn đang xem: cảm nhận 8 câu đầu tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ
Phân tích 8 câu đầu của bài Nỗi cô đơn của người chinh phụ
Bạn đang xem: Phân tích 8 câu đầu của bài Nỗi cô đơn của người chinh phụ
I. Dàn bài Phân tích 8 câu đầu của bài Nỗi cô đơn của người chinh phụ (Chuẩn)
1. Mở bài
– Giới thiệu đoạn trích “Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ”
– Khái quát nội dung 8 câu thơ đầu
2. Cơ thể
– Hình ảnh người chinh phu đầy ắp tâm sự được tái hiện sinh động qua những hành động cụ thể:
+ Hành động “đi một mình” với những bước chân nặng nề, mệt mỏi “gieo từng bước” đã gợi bước chân cô đơn, nặng trĩu những tâm sự, suy tư.
+ “Ngồi mành” không gợi sự thư thái mà làm nổi bật sự trống vắng, bất an bên trong tâm hồn kẻ chinh phụ ấy.
+ Nghệ thuật “đi ra” – “ngồi mở màn”, “trong màn” – “ngoài màn” kết hợp với các tính từ “vắng”, “tùng” được đưa vào câu thơ làm nổi bật tình tứ. cảnh lẻ loi, lẻ loi của người đàn bà trong đêm khuya thanh vắng.
– Người đi chinh phụ phải chịu nỗi nhớ nhung, bất an, xót xa vì người chồng mình yêu đã ra đi không một chút tin tức.
+ Mong tin nhưng thất vọng bởi “thước không báo tin”.
+ Câu hỏi tu từ "đèn có biết không?" và lời trách móc vu vơ “hình như không biết” như một lời than thở đầy chán chường, mệt mỏi của một con người cô đơn, tuyệt vọng đến cùng cực.
– Muộn màng chồng chất mà chẳng biết tâm sự, chia sẻ cùng ai:
+ Các tính từ chỉ cảm: “bi đát”, “buồn bã”, “xót xa” diễn tả đầy xót xa tâm trạng chán chường, chán nản của người chinh phụ.
+ Nỗi buồn đau không thể diễn tả thành lời, không ai có thể tâm sự, người chinh phụ chỉ biết nén mọi cảm xúc vào lòng
+ Hình ảnh “đèn hoa đăng” cháy đỏ như nỗi nhớ của người chinh phụ, khắc khoải đến tận cùng.
– Nghệ thuật: Khắc họa tâm trạng nhân vật xuất sắc và sử dụng hiệu quả các tính từ chỉ cảm xúc.
3. Kết luận
Khái quát giá trị nội dung và nghệ thuật của 8 câu thơ.
II. Bài văn mẫu Phân tích 8 câu đầu của bài văn Nỗi cô đơn của người chinh phụ (Chuẩn)
“Nỗi cô đơn của người chinh phụ” là một trong những đoạn trích hay nhất trong tác phẩm “Người Chinh Phục” của Đặng Trần Côn. Đoạn trích như một khúc ca buồn da diết về hoàn cảnh khó khăn, cô đơn của người chinh phụ khi chồng khuất núi nơi chiến trường xa. Đặc biệt, trong 8 câu đầu của bài thơ, hình ảnh người chinh phụ hiện lên rõ nét với nỗi nhớ nhung, cô đơn, trống vắng và vô vọng.
Hình ảnh người chinh phu đầy tâm sự được nhà thơ Đặng Trần Côn tái hiện sinh động qua những hành động cụ thể.
Dạo hiên vắng gieo từng bước
Ngồi xuống và xin một việc"
Hành động “đi một mình” cùng với bước chân nặng nề, mệt mỏi “gieo từng bước” gợi bước chân cô đơn, trĩu nặng tâm sự, suy tư. “Ngồi mành” không gợi sự thư thái mà làm nổi bật sự trống vắng, bất an bên trong tâm hồn kẻ chinh phụ. Hành động buông màn rồi lại cuốn vào được thực hiện một cách vô thức bởi trong tâm trí người phụ nữ là một nỗi nhớ nhung khắc khoải về người chồng nơi biên ải xa xôi. Nghệ thuật “đi một mình” – “ngồi mở màn”, “trong màn” – “ngoài màn” kết hợp với các tính từ “vắng”, “tùng” được đưa vào câu thơ càng làm nổi bật hoàn cảnh. Nỗi cô đơn, lẻ loi của người đàn bà trong đêm khuya. Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc người ta cảm nhận sâu sắc nhất nỗi buồn, nỗi đau và sự mất mát. Có lẽ vì thế mà đã khuya mà người chinh phụ vẫn không thể ngủ yên giấc mà cứ mãi thổn thức một nỗi nhớ nhung cũng bất an, xót xa vì người chồng mình yêu đã ra đi không một tin tức.
Xem thêm: this film is more interesting than that one
Bên ngoài bức màn không nói,
Có một ánh sáng trong bức màn?
Đèn biết như không biết?
“Thước” là loài chim báo tin vui. Kẻ chinh phu mong mỏi chân vua cũng là mong ngóng tin bình an từ chồng nơi chiến trường xa. Tuy nhiên, thực tế đau xót, mọi hi vọng, hi vọng của kẻ chinh phụ đều trở nên vô ích khi “kẻ thống trị không báo”. Đây cũng là nỗi niềm chung của biết bao kẻ chinh phu trong xã hội xưa, chiến tranh liên miên, chồng ra trận, bỏ lại vợ với bao mong mỏi.
Trong không gian vắng lặng, người chinh phụ chỉ biết làm bạn với vật vô tri, nào là ngọn đèn dầu, nào là bằng. Nhưng những đồ vật vô tri vô giác ấy sao hiểu được những nỗi niềm chất chồng bên trong tâm hồn người phụ nữ ấy. Trong thơ ca cổ trung đại, hình ảnh ngọn đèn dầu thường được dùng để diễn tả nỗi nhớ nhung của người con gái, người vợ với người yêu hoặc chồng. Ta đã từng bắt gặp hình ảnh Vũ Nương bồng con Đản bên ngọn đèn dầu khi nhớ về Trương Sinh hay nỗi nhớ da diết của người con gái với người thương trong ca dao:
“Chiếc đèn nhớ ai
Và đèn không tắt à?”
Trong bài thơ “Trong bóng đèn em biết không?”, Đặng Trần Côn không chỉ dùng ngọn đèn để biểu hiện cho nỗi nhớ da diết của người chinh phụ, mà còn tượng trưng cho dòng chảy vô tình của thời gian, qua đó tô đậm thêm sự héo úa của một kiếp người. . Câu hỏi tu từ "đèn có biết chăng?" và lời trách móc vu vơ “hình như không biết” như một lời than thở đầy chán chường, mệt mỏi của một con người cô đơn, tuyệt vọng đến cùng cực.
Trái tim chỉ đáng thương.
Buồn không nói nên lời
Đóa hoa đèn và bóng người khá đáng yêu!
Các tính từ chỉ cảm xúc: “bi đát”, “buồn bã”, “buồn bã” được đưa vào câu thơ với mức độ dày đặc biểu hiện chân thực nhưng cũng đầy ắp nỗi buồn man mác của người đi. chinh phụ. Nỗi buồn đau không thể diễn tả thành lời, cũng không ai có thể tâm sự, người đi chinh phụ chỉ còn cách nén tất cả cảm xúc vào lòng, để nó “gặm nhấm” và ép con. trái tim của chính mình. Hình ảnh “đèn hoa đăng” cháy đỏ như nỗi nhớ của người chinh phụ, khắc khoải đến tận cùng.
Bằng tài năng khắc họa tâm trạng nhân vật một cách xuất sắc và sử dụng hiệu quả những tính từ chỉ cảm xúc, nhà thơ Đặng Trần Côn đã tái hiện thành công những cung bậc cảm xúc phức tạp của người chinh phụ, đó là nỗi nhớ. đau khổ, cô đơn, trống rỗng, bất an, u sầu và khao khát hạnh phúc giản dị, bình dị.
Hướng ngòi bút của mình đến số phận éo le của những kẻ chinh phu trong xã hội xưa, nhà thơ Đặng Trần Côn đã thể hiện tấm lòng nhân đạo sâu sắc khi đồng cảm với số phận trớ trêu, phê phán chiến tranh. sự bất chính đã làm tan nát bao gia đình, tan vỡ hạnh phúc; bày tỏ sự trân trọng hạnh phúc chính đáng của người đi chinh phụ.
-----HẾT------
Để có cái nhìn sâu sắc hơn về hoàn cảnh khó khăn và khát vọng hạnh phúc bình dị của người phụ nữ trong xã hội xưa, ngoài việc phân tích 8 câu đầu của bài Nỗi cô đơn của người chinh phụ, không nên bỏ sót: Thuyết minh về hình tượng người phụ nữ Việt Nam trong tác phẩm Nỗi cô đơn của chinh phu , Giải thích về sự cô đơn của kẻ chinh phục, Cảm nhận đoạn trích Nỗi cô đơn của người chinh phụ , Phân Tích Tình Trạng Cô Đơn Của Chinh Phục.
Đăng bởi: THPT Sóc Trăng
Thể loại: Giáo dục
Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT TP Sóc Trăng. Mọi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: THPT Sóc Trăng (thptsoctrang.edu.vn)
Xem thêm: công thức tính cường độ điện trường
Bình luận